Mạc Vân Hi được đưa đến nơi Mặc Tề Quang đang chờ , cánh cửa vừa được mở ra , cô nhìn thấy người đàn ông với đôi mắt đục ngầu.
Người hầu đều lui ra để cho hai người ở lại nói chuyện với nhau , Mặc Tề Quang nhìn cô , vẻ mặt tức giận cùng mệt mỏi :"Vân Hi , em nói dối , rõ ràng em tin tưởng trí nhớ của hắn ta , em chỉ chờ ngày này để có thể đẩy anh ra xa sau đó quay trở lại với hắn"
Mạc Vân Hi cau có , vội vã thanh minh :"Em không có...em.."
"Vậy em làm gì ở đây mấy ngày hôm nay? Trong khi anh dốc hết sức giải quyết chuyện của Trương Tuyết Nghênh nhanh nhất có thể để cho em một lời giải thích thì em lại khiến anh thấy vọng"
Mạc Vân Hi buông thõng tay xuống , dạo gần đây chăm sóc cho Cố Vỹ cô thấy cơ thể mình cũng mệt đi :"Nếu em muốn quay về với Cố Vỹ thì bây giờ anh sẽ không nhìn thấy em đứng ở đây nói chuyện với anh nữa đâu"
Mặc Tề Quang cau mày :"Em có ý gì"
Mạc Vân Hi chủ động chạy đến ôm lấy anh , cô khóc lóc nói :"Em vẫn tin tưởng anh , tin tưởng anh sẽ giải quyết nhanh gọn chuyện của Trương Tuyết Nghênh , em cũng ở đây , giải quyết chuyện của Cố Vỹ , nếu mọi thứ đều đã xong xuôi rồi , chúng ta về nhà , đừng có vì những chuyện không đáng mà cãi nhau nữa"
...
Cả hai vẫn chiến tranh lạnh với nhau ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942023/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.