Cô kêu taxi dừng lạ phía bìa rừng bên ngoài để mình tự đi bộ vào.
Quả nhiên Lý Tuấn Phong đã về nhà trước, cô nhìn qua một vòng quanh nhà rồi đi ra phía sau, nhảy vào từ hàng rào sắt. Xong, từ từ đi về phía ban công lấy đà và nhảy lên phòng mình.
Mở cửa ban công bước vào phòng, cô ngã người ngay ra chiếc giường lớn. Phải nằm nghỉ một chút mới có sức mà tiếp tục cuộc hành trình.
Cô khẽ nhắm mắt rồi không biết là thiếp đi từ bao giờ. Lúc tỉnh dậy trời bên ngoài đã tối. Cửu Tuyên Âm ngồi dậy mệt mỏi bước vào phòng tắm. Chà rửa cơ thể thật sạch sẽ xong thì ra ngoài và xuống dưới lầu.
Hôm nay thật kì lạ, căn nhà không có chút ánh sáng nào. Rốt cuộc mọi người đã đi đâu cả rồi?
Cửu Tuyên Âm bước ra ngoài vườn. Nó được thắp sáng lên bằng những ánh đèn nhỏ được chiếu lấp lánh.
"Chị, hôm nay cậu chủ không về đâu ạ"
Tiểu Cúc từ phía gian nhà phụ chạy ra.
"Anh ấy bận gì sao?"
"Em chỉ nghe bác quản gia nói cậu ấy đi công tác rồi, chắc phải một tháng lận đó"
Sao đột ngột vậy chứ...chuyện này có liên quan gì đến vụ việc sáng nay không...
"Chị ơi, chị"
"À...chị nghe rồi"
"Vậy hôm nay chị cùng xuống nhà sau ăn chung với mọi người nhé, ở trong nhà có hơi chán đó..."
"Ừm...được"
Cô nhìn qua căn nhà lần nữa rồi đi theo tiểu Cúc ra nhà sau.
Sao cứ có cảm giác...sắp sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3747427/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.