"Hôm nay... xảy ra sự việc đau buồn này là không ai muốn, vậy nên tôi nhất thời vẫn chưa thể sắp xếp hết mọi chuyện..."
"Mọi người cứ trở về trước đi, tang lễ sẽ sớm được diễn ra đến chừng đó mọi người nhất định sẽ nhận được đáp án mong muốn"
Trương Độ đứng lên hắn ta hơi cúi người, sau đó liếc nhẹ qua phía bàn cô. Ra dấu cho cô và Trang Điền Mạc Lâm biết ý. Rồi hắn quay người và đi vào trong.
Nhưng chuyện khó bây giờ là làm sao mà đi được chứ, Lý Tuấn Phong còn đang ngồi bên kia, cô chỉ cần đứng lên thôi là anh sẽ phát hiện ra ngay.
"Này, đeo mặt nạ vào đi"
Trang Điền Mạc Lâm nhét vào tay cô chiếc mặt nạ đen. Cửu Tuyên Âm bất ngờ rồi nhanh chóng lấy và đeo lên mặt.
Như vậy...chắc anh không nhận ra đâu nhỉ...?
Tất cả các vị khách khứa còn lại cũng bắt đầu đứng lên và lần lượt rời khỏi khán phòng. Cả Lý Tuấn Phong và người con gái kế bên cũng bước ra. Cửu Tuyên Âm liếc nhẹ qua lại vô tình chạm phải mắt anh, cô giữ bình tĩnh rồi xoay mặt đi và đứng lên.
Trang Điền Mạc Lâm cũng đứng theo, cả hai cùng đi vào sau khán đài.
Vào trong căn phòng đặt thi thể, khung cảnh bên trong khá loạn. Ai nấy đều đang chạy dọc chạy xuôi, nghe hết cuộc gọi này lại đến cuộc gọi khác.
Duy chỉ có Trương Độ là ngồi yên thin thít bên cạnh thi thể đã được choàng khăn trắng lại. Nét mặt hắn ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3747426/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.