🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Vậy là xong, giờ lại phải lẻn ra từ cửa sổ. Haizz!"

Cửu Tuyên Âm bỏ hết đồ dùng cần thiết vào balo rồi leo ra cửa sổ, cô nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp đất.

"Giờ này cảnh vệ đều đang đi tuần quanh nhà, nên mình phải nhanh lên thôi!"

Cô nhanh chóng chạy vòng qua khu vườn rồi nhảy qua từ hàng rào cửa sau.

Cứ vậy hoài chắc thành dân chuyên luôn quá!

Trước khi đến sảnh tiệc cưới cô thuê hẳn một căn phòng để thay đồ và trang điểm làm tóc lại, xong, bắt taxi đến đó.

Hôm nay là ngày cưới của Trương Độ.

Vậy nên các khách mời cũng không tầm thường. Vả lại lần này chắc sẽ gặp lại được ông trùm, ba của cô dâu.

À xém chút là quên mất thêm một người nữa, cũng đã khá lâu rồi chưa gặp lại người "chị em" kết nghĩa này, đây đúng là cơ hội hiếm có.

Nơi tổ chức hôn lễ là một sảnh tiệc sang trong rộng lớn. Với vô vàn những vị khách quý, có máu mặt trong ngành.

Cô cũng là lần đầu được gặp họ.

Cửu Tuyên Âm hất nhẹ tóc ra phía sau, rồi cầm thiệp mời bước vào trong. Bảo vệ bên ngoài kiểm tra thiệp xong thì rất lịch sự mời cô vào trong.

Thật độc đáo, mọi khách mời khi tới đây đều ký tên vào một tấm bảng trắng lớn trước cổng xem như làm kỉ niệm, và sau đó thì lấy một phần quà trên bàn.

Cô hơi nhếch môi, những thứ này đều là ý tưởng lễ cưới mà cô muốn làm trong tương lai với Trương Độ từng được cô tâm sự qua với Mạn Tuyền, cô dâu của bữa tiệc cưới này.

Thật quả đúng là chị em tốt!

Nhưng mặc kệ vì bây giờ ước mong cưới tên khốn đó cũng đã chẳng còn. Bây giờ người hiện diện trong tâm trí cô chỉ có một.

Sau các quá trình bên ngoài thì cô bước vào sảnh chính. Các khách mời đều đã ngồi sẵn gần hết. Theo sự chỉ dẫn của nhân viên cô bước vào chỗ ngồi.

Thật trùng hợp vậy mà lại được chung bàn với Trang Điền Mạc Lâm. Đây là phúc hay họa đây không biết.

"Ồ, cô cũng tới à"

Cửu Tuyên Âm ngồi xuống cạnh anh ta, cô khẽ nhếch môi.

"Tại sao không được đến?"

"Tôi nghĩ cô sẽ đau lòng đó, thật sự thì ông đây cũng không muốn thấy cô đau lòng"

Tên đó nhếch môi vẻ mặt trêu chọc.

"Ồ, đúng là tôi đau lòng thật, cảm ơn anh đã quan tâm nhé!" Cửu Tuyên Âm cũng cười đáp lại

Đèn trong sảnh bắt đầu tắt dần đi hết và ánh sáng duy nhất là chiếu rọi trên đoạn đường mà cô dâu bước ra, và chiếu thẳng đến nơi chú rể đang đứng.

Trang Điền Mạc Lâm và cô đều nhếch môi chăm chú nhìn lên đó với vẻ mặt thích thú.

"Em gái "tốt" của cô kìa, xinh đẹp thật"

"Đương nhiên, con bé đó vẫn luôn "xinh đẹp" vậy mà"

"Giận không?"

Anh ta nhìn sang cô

"Bình thường"

Cửu Tuyên Âm nhấc ly rượu lên nhấp môi. Đôi mắt liếc qua từng người, đầu tiên là Trương Độ rồi tới ông trùm đang ngồi ở đó. Kẻ thù đã giết hại cha mẹ cô.

Chắc chắn dù có phải liều mạng thì cô cũng phải kéo hai kẻ đó xuống chết theo!



"Nè, đừng nhìn chú rể lộ liễu vậy chứ"

"Khụ khụ! Còn nói nữa là tôi phun hết lên mặt anh đó"

Cô đặt ly rượu xuống bàn, lấy khăn giấy khẽ lau lau mép môi. Treo

Trên sân khấu cuối cùng lại đến phần phát biểu của cô dâu và chú rể. Cửu

cũng cười đáp lại

Đèn trong sảnh bắt đầu tắt dần đi hết và ánh sáng duy nhất là chiếu rọi trên đoạn đường mà cô dâu bước ra, và chiếu thẳng đến nơi chú rể đang đứng.

Trang Điền Mạc Lâm và cô đều nhếch môi chăm chú nhìn lên đó với vẻ mặt thích thú.

"Em gái "tốt" của cô kìa, xinh đẹp thật"

"Đương nhiên, con bé đó vẫn luôn "xinh đẹp" vậy mà"

"Giận không?"

Anh ta nhìn sang cô

"Bình thường"

Cửu Tuyên Âm nhấc ly rượu lên nhấp môi. Đôi mắt liếc qua từng người, đầu tiên là Trương Độ rồi tới ông trùm đang ngồi ở đó. Kẻ thù đã giết hại cha mẹ cô.

Chắc chắn dù có phải liều mạng thì cô cũng phải kéo hai kẻ đó xuống chết theo!

"Nè, đừng nhìn chú rể lộ liễu vậy chứ"

"Khụ khụ! Còn nói nữa là tôi phun hết lên mặt anh đó"

Cô đặt ly rượu xuống bàn, lấy khăn giấy khẽ lau lau mép môi. Treo

Trên sân khấu cuối cùng lại đến phần phát biểu của cô dâu và chú rể. Cửu Tuyên Âm vội nhìn ra sau rồi ngó nghiêng xung quanh với vẻ mặt có chút hoảng.

"Cô làm sao vậy?" Trang Điền Mạc Lâm kế bên cũng nhìn quanh

"Anh không thấy gì sao? Mới có một tia đỏ chiếu qua sân khấu đó...

Anh ta cau mày, mắt hướng thẳng đến phía trên lầu, đằng sau cô.

Pång!

Nhưng quá nhanh. Trước khi kịp làm gì thì ông trùm đã bị bắn chết ngay tức khắc. Và ngay trên sân khấu.

Ánh đèn lúc này dần dần được mở lên hết. Khách khứa trong khán phòng chứng kiến cảnh tượng đấy thì la hét hốt hoảng chạy ra khỏi đó.

Cả Mạn Tuyền cũng đứng hình, nước mắt từ từ chảy ra cô ta la lớn rồi ngất xỉu ngay vào vòng tay của Trương Độ. Hắn ta bày ra vẻ mặt lo lắng ôm lấy cô ta.

Chỉ còn số ít người ngồi lại sảnh tiệc. Và những người đó hầu như đều không phải "người bình thường".

Cửu Tuyên Âm cau mày cô liếc nhẹ qua xung quanh, rồi vội nấp xuống.

Không ngờ cả Lý Tuấn Phong cũng được mời tới và đang có mặt ở đây!

"Cô làm gì vậy?"

"Che che cho tôi chút coi"

"Có chuyện gì à? Tình hình bây giờ căng thẳng lắm..."

"Lý Tuấn Phong, anh ta đang ở đây"

Trang Điền Mạc Lâm cũng liếc mắt qua đó, rồi quay sang nhìn cô.

"Xích qua tôi một chút, vậy mới che cô được"



Cửu Tuyên Âm nhích người qua.

Cánh cửa sảnh tiệc đóng lại. Và những ai còn ngồi trong khán phòng bây giờ đều là nghi phạm.

"Lão đại!"

"Không thể nào!! Lão đại!!"

Bao quanh xung quanh ông ta là những tên thuộc hạ. Mạn Cố Đăng ông trùm tổ chức đã chết.

Sau khi đưa thi thể vào trong. Trương Độ bước ra xung quanh là rất nhiều cận vệ. Một trong số tên đó lấy ghế đặt lên trên bục sân khấu, hắn ta ngồi xuống. Chễm chệ như một ông hoàng.

"Chuyện này là sao? Trương Độ cậu mau nói rõ"

Một lão tuổi trung niên đứng lên chất vất hắn ta. Người đàn ông này theo cô biết là đối tác làm ăn đồng thời cũng nằm trùm khu mỏ than, chuyên cung cấp chất cấm cho Lão Trùm.

"Là ám sát, ba vợ tôi..."

"Cậu nhìn chẳng có vẻ gì là đau buồn nhỉ?"

Thêm một tên tóc đỏ lên tiếng. Hắn là thiếu gia Đình, một trong những vị khách quen thuộc của hộp đêm Quỷ Hút Máu.

Nơi đó chẳng tốt đẹp là bao.

Trương Độ nghe xong thì cau mày:"Bây giờ vợ tôi đã suy sụp như vậy, thân là chồng cô ấy tôi phải giữ vững tinh thần để làm điểm tựa..."

"Hình như trong vụ này cậu là người được lợi nhất nhỉ? Trở thành người kế thừa của ông ta"

Cửu Tuyên Âm nhìn qua hướng vừa phát ra giọng nói. Cô hơi nheo mày, cô ta là ai vậy? Còn ngồi kế Lý Tuấn Phong?

"Ha, Mạc tiểu thư đừng nói bậy, kẻo lại rước họa vào thân"

Mạc tiểu thư? Người này cùng họ với Mạc Sương...có quan hệ gì không nhỉ?

"Anh biết cô ta không?"

"Đại tiểu thư Mạc gia đó, Mạc Uyển Đình"

"Ồ..."

Cô ta nhếch môi ôm lấy cánh tay Lý Tuấn Phong:"Anh dám làm gì tôi?"

Cửu Tuyên Âm trố mắt lên, gì vậy? Sao cô ta dám...

"Là hôn thê của hắn đó" Trang Điền Mạc Lâm khẽ lên tiếng nói nhỏ với cô

"Gì...gì chứ..."

"Tôi nghe đồn"

"Đồn thôi mà"

Cửu Tuyên Âm tiếp tục quan sát

Lý Tuấn Phong vậy mà đã rút tay mình ra, anh hơi nhích người sang kế bên, giữ khoảng cách với người phụ nữ đó.

"Thôi được rồi, tạm thời tôi sẽ điều tra chuyện này, nhưng tang lễ cũng phải nhanh chóng diễn ra...dù sao ông ấy...vừa là chủ nhân vừa là cha vợ tôi..."

Tiếng bàn tán ồn ào bắt đầu vang lên. Cô nhìn qua anh, Lý Tuấn Phong vẫn im lặng.

Giờ quan trọng là làm sao cô có thể rời khỏi chỗ này mà quay về nhà được mới quan trọng.

Sự việc lần này không nhỏ. Vậy mà đột nhiên kẻ thù của cô lại bị ám sát, vả lại ông ta còn có thân phận không bình thường. Cô còn là sát thủ cấp S của tổ chức, ít nhiều gì lần này cũng phải xuất hiện...

Mà Lý Tuấn Phong lại đang ở đây...để anh biết chắc có 100 cái miệng cũng chẳng giải thích được...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.