Cả đêm cô chẳng ngủ được là mấy nên quyết định dậy sớm. Đồng hồ vừa điểm 6 giờ là cô đã ra khỏi phòng.
Không khí buổi sáng có chút se lạnh khá thoải mái, và người làm thì đều đã dậy hết. Cửu Tuyên Âm bước ra ngoài vườn, vừa sáng sớm đã thấy được hình ảnh trẻ thơ đáng yêu nên tâm trạng cô cũng trở nên tốt hơn.
Cửu Tuyên Âm đi tới gần cô bé đang cầm vòi xịt nước tưới hoa:
"Em chăm chỉ thế!"
Tiểu Cúc cũng giật mình quay mặt lại, cô đứng ngay phía sau:"Chị...chị làm em hết cả hồn"
"Haha, em dễ thương quá đó!"
"Mà sao chị lại dậy sớm thế? Mới sáng mà"
"Ồ, chị không được dậy sớm?"
Cửu Tuyên Âm khoanh tay tỏ vẻ hơi muốn chọc cô bé này
"À dạ không có! Chị thích gì đều được, em đâu dám cấm ạ!"
Cửu Tuyên Âm bật cười ngắt nhẹ má cô bé:"Chị đùa thôi"
"Em ngày nào cũng tưới cây nhỉ!" Cô đi vài vòng quanh những hàng cây
"Dạ, em muốn khu vườn này sẽ luôn rực rỡ, tươi tốt ạ!"
"Tiểu Cúc, em bao nhiêu tuổi rồi?"
"Em...17 tuổi ạ"
Cô bất ngờ:"Sao em lại làm ở đây?"
"Dạ...là dì em đã đưa em tới, dì ấy mất rồi vậy nên bác quản gia đã giữ em lại..."
"Xin lỗi...chị không nên nhắc...
"Không sao đâu, em cũng chẳng để bụng" Cô bé cười cười
Cửu Tuyên Âm cũng bật cười theo, mới sáng sớm đã tốt thế này thật cũng không tồi lắm.
Cô nhìn quanh rồi nhìn ra ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3746691/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.