______________________
Sau một lúc cô đã tắm táp xong xuôi.
Và bước ra ngoài cùng Mạc Sương đi xuống phòng ăn.
Căn nhà đã được thắp sáng, tuy nhiên ngoại trừ cô và Mạc Sương ra thì chẳng có ai ở đây.
Một bàn đầy ắp thức ăn, cô và cô gái kia nhìn nhau.
Cửu Tuyên Âm cũng thắc mắc sao hôm nay chẳng thấy bác quản gia đâu hết. Lúc sáng còn nghe ồn ào lắm mà.
Cả Lý Tuấn Phong cũng đâu mất tiêu.
Bộ anh yên tâm để cô lại một mình với người phụ nữ này lắm hả!
Mạc Sương ngồi xuống ghế, rồi kéo cô ngồi xuống theo.
"Bộ thường ngày...căn nhà cũng trống trải lắm hả?"
"Ờ...thường ngày cũng không vắng lắm"
"Hay có tôi? Tôi đã làm gì đâu mà tránh chứ!"
"Mạc Sương, nói tôi biết xem cô bao tuổi rồi?"
Cửu Tuyên Âm chống tay nhìn cô gái cạnh mình
"Hỏi làm gì?"
"Tôi cứ có cảm giác đang chăm sóc một em gái nhỏ vậy! Hay cô trở thành em gái tôi đi"
Mạc Sương hơi đỏ mặt:"Nè! Ai muốn chứ!"
"Không thì thôi, chị đây đâu ép"
"Tôi...tôi đã...23 tuổi rồi"
"Wow vậy chắc cô không phải là lớn lên cùng Phong đâu phải không? Vì lúc cô còn nằm trong bụng mẹ thì anh ấy đã 8 tuổi rồi"
Mạc Sương cắn cắn môi dưới không biết phải nói gì.
Không hiểu sao lại có chút đáng yêu, Cửu Tuyên Âm không nhịn được mà đưa tay tới khẽ xoa xoa đầu cô bé.
"Cô...cô làm gì..."
"Tôi đã 26 tuổi rồi đó, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3744090/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.