…Bên chỗ Liên của ngày hôm đó…
…----------------…
Trên một chiếc xe ô tô cũ kĩ, cậu đang ngồi nhìn phong cảnh thì ba cậu đã chủ động mở lời trước với một tông giọng trầm ấm và từ tốn
" Ba xin lỗi vì đã không cho con một mái ấm tử tế, ba biết bây giờ con rất ghét ba,không muốn nói chuyện với ba và ba cũng rất hối hận khi để con lại một mình ở nơi đó, ba không biết làm thé nào để con tha thứ cho ba nhưng ba mong rằng con có thể cho ba thêm một cơ hội nữa để được bù đắp cho lỗi lầm của ba và cả cho con, được không Minh Liên "
Liên nghe xong rất ngạc nhiên vì từ miệng một người cha chỉ biết rượu chè chỉ biết cờ bạc lại có thể nói ra được những lời như thế, cậu cũng muốn tha thứ lắm chứ nhưng không có cái gì để cậu có thể tin cả, hồi nhỏ đã quá đủ để cậu tin rằng sẽ chẳng có cái gì gọi là may mắn hết chừ khi nó có mục đích riêng. Cậu không muốn tin nữa, cậu đã không còn đủ niềm tin với gia đình cũ này nữa rồi. Cậu đã quá mệt mỏi và nói rằng
" Lấy cái gì để con tin rằng ba đã thay đổi "
" Thời gian sẽ cho con thấy "
" con mong là vậy "
Kết thúc một cuộc đối thoại là sự im lặng ngột ngạt bao trùm, sau một lúc im lặng ba của Liên liền kêu tài xế dừng xe, cậu thắc mắc nhìn qua bên ngoài thì ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-chap-niem-cua-em/3551333/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.