Suốt chuyến bay, Cao Phong im lặng không nói gì mặc mọi người cười đùa. Anh nghe video từ điện thoại rồi mỉm cười một mình. Cô gái ngồi cạnh thấy lạ quay sang định nhìn xem anh đang xem gì nhưng anh nhanh chóng chuyển màn hình tối thui.
- Anh xem gì hay cho em xem với.
- Linh tinh thôi mà, em kệ anh đi.
Cô gái không chịu đòi với điện thoại kiểm tra, anh lắc đầu không đồng ý rồi đưa cho cô một chiếc điện thoại khác. Cô gái quay ra hờn dỗi:
- Từ hôm sang đây em thấy anh rất lạ. Hôm qua quản lí nói anh đi đâu cả đêm mãi trưa nay mới về vậy?
- Anh có chút việc riêng cần giải quyết thôi.
- Không phải việc riêng của anh là cô gái người Việt Nam đấy chứ? Em thấy anh nhìn cô ấy suốt. Đừng nói anh phải lòng cô ấy rồi nhé!
- Em đang nói linh tinh gì đấy?
- Không đúng sao, em để ý cứ nhìn thấy cô ta là mắt anh lại nhìn chăm chú đến khi cô ta đi khuất mới thôi.
- Em đang suy đoán linh tinh rồi đấy. Chỉ là thấy cô ấy hay đi một mình nên hơi lạ thôi.
- Đúng nhỉ? Cô ấy đẹp nhưng phụ nữ mà khó gần như vậy thì dễ đơn độc lắm. Em chưa gặp ai mà mặt lúc nào cũng lạnh tanh vậy, có cười thì cũng chỉ hời hợt thôi nhỉ?
- Em ngủ đi một lát, đi chuyến bay còn dài lại mệt đấy.
Cô gái gật đầu kéo chăn đắp tựa đầu vào vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869358/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.