Anh chẳng nói tiếp và tập trung vào ăn uống với khuôn mặt buồn rười rượi. Cô cứ định nói rồi lại thôi. Sau khi ăn xong, cô dọn dẹp mọi thứ gọn lại ngồi nhìn anh:
- Anh về sống thật tốt đừng nghĩ đến em nữa, nếu có thể hãy tìm một người khác để ở bên cạnh chăm lo cho anh. Sau khi kết hôn, có lẽ em sẽ sống ở Pháp nên không liên hệ với nhau sẽ tốt hơn.
- Nếu anh không sống tốt, không muốn yêu ai mà chỉ cần em thôi thì sao? Sự cố chấp của em có thể sẽ khiến em phải hối hận đấy có biết không?
- Lâu rồi em không thấy anh cười rồi. Anh cứ cáu thế nếp nhăn sẽ xuất hiện nhiều hơn và sẽ già hơn nữa đấy. Chú ý đến chăm sóc mình vì nghề nghiệp của anh cần ngoại hình lắm.
- Vậy em hãy chăm sóc cho anh đi.
Nói rồi anh lao đến bên cô nhanh hơn cả tốc độ của gió, khuôn mặt kề sát mặt cô nên cô ngồi lùi sát đến thành ghế. Cô càng lùi thì anh lại càng tiến tới. Lấy hai tay che mặt lại thò mỗi mắt ra nhìn anh.
- Anh lại đang có âm mưu gì thế? Thôi em đi sắp xếp đồ đây.
Vừa đứng dậy, cô bị anh bế ném lên giường. Lùi người vào sát tường, cô lắc đầu:
- Anh đừng có manh động đấy, em không có nhu cầu.
- Nhưng anh muốn...
- Anh muốn thì kệ anh, anh về mà tìm cái cô gái đi cùng anh để...
Chẳng để cô nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869359/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.