Đang trong trạng thái hoảng loạn, bỗng mùi hương trên cơ thể anh làm cô dừng hình, một thứ mùi riêng biệt của một người con trai mà cô không bao giờ có thể nhầm lẫn được với bất kể ai.Lạc An im lặng, để cho anh nằm như vậy. Cô nhìn anh, tay bất giác đưa lên vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của anh.Và ở cự li gần như vậy, cô mới biết rằng gương mặt của anh đẹp đến thế nào, với dung nhan này chắc là con gái sẽ xinh xắn mà là con trai thì mang vẻ thư sinh thu hút mọi ánh nhìn. Vầng trán cao, đôi lông mày đậm và đều như được kẻ vẽ, hàng mi dài cong cong, sống mũi cao hết sức, môi trái tim ửng hồng gây cho người ta cái cảm giác muốn chiếm đoạt cùng xương quai hàm quyến rũ đầy mê hoặc.Ngắm anh hồi lâu, cô mỉm cười nhè nhẹ, nhưng đột nhiên có tiếng động đưa cô về với thực tại khốn khổ. Anh cựa người mắt hơi lim dim. Lạc An tim đập, khuôn mặt sợ hãi và căng thẳng hết cỡ. May mắn cho cô, anh nhắm lại ngay và ngủ tiếp. Thở phào nhẹ nhõm, cô mạo hiểm gỡ tay anh lần thứ hai, thoăn thoắt như một con mèo lẻn khỏi giường, không quên kéo lại chăn cho anh, nhẹ nhàng bước ra. Cô rẽ qua tủ quần áo lấy một bộ và mở cửa ra khỏi phòng. Lạc An chạy ra ghế sofa, mọi người đã ngủ hết rồi. Từ trên tầng cao của tòa nhà cô có thể nhận thấy, sự nhộn nhịp của đã giảm với khung giờ nửa đêm sắp sáng như thế này. Đặt quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-yeu-anh/86890/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.