Vừa nói khỏi thì điện thoại Vũ Huy lại rung lên, giật mình quay lại nhìn. Lại là biểu cảm lúng túng. Anh đưa tay lên che miệng, trả lời điện thoại:
- Gì vậy?!
“- Ăn tối chưa vậy?!”
- Giờ đang đi đây này! Vũ Huy thì thầm. Ánh mắt hiếu kỳ của mọi người lại đổ dồn về phía anh.“ – Tốt! Đêm tôi sẽ tới nơi! Đừng ngủ! Chờ điện thoại mở cửa nhé!!”
- À ừm… HẢ?!!!! CẬU NÓI GÌ THẾ???!!!! Đêm nay có bão đấy!! Cái tên điên này!! A lô?!! A lô??!!! – Vũ Huy hét vào điện thoại, nhận thấy bên kia đã ngắt máy, anh nhanh chóng bấm số gọi lại nhưng chỉ nhận được giọng nói thuê bao..
Lúc này, xe đến. Chỉ vài phút ngồi ô tô, nhà hàng Ryotei nổi tiếng với ẩm thực tuyệt vời của Nhật Bản đã hiện lên trước mắt.
- Đồ ăn trong này ngon lắm đó!! Lạc An ăn bao giờ chưa?!!! – Hạo Nhiên lau chau nhảy bổ ra trước mặt Lạc An.
- Vài ngày trước cậu ấy vừa sang đây ăn Shushi đây thây!! – Mi Lan nhìn đểu Hạo Nhiên, miệng nhếch lên trêu đùa sự quê mùa của chàng.
Bị chính cô người yêu của mình trêu chọc, Hạo Nhiên vòng tay sang ôm lấy đầu Mi Lan, tay bóp má cô không ngừng, miệng lẩm bẩm:
- Mi Lan à!! Em nhiều lời quá rồi đó!!! Trước cảnh tượng phim giả tình thật, Lạc An khẽ đưa tay lên miệng hẵng giọng ra lệnh cho cặp đôi kia cắt!!! cắt ngay!!!
*
Sau khi ăn tối xong, hứa hẹn đi tăng 2 và kết cục là tất cả mệt mỏi dã dời đi về khách sạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-yeu-anh/86889/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.