- Lạc An đang ở đâu thế?!! Hôm qua cậu không về nhà à?!! Có cần cho xe đến đón không?!!
- Hôm qua đang định ngủ thì dì tớ gọi, nói sang Nhật mà không tới thăm dì. Định rẽ qua thôi mà dì chút thôi mà lúc nhìn đồng hồ thì muộn quá rồi nên ở lại. Giờ tớ về sắp đến khách sạn rồi. Yên tâm!! – Lạc An miễng cưỡng nói dối, đôi mắt cô chớp liên tục.
Cúp máy đồng thời cô khẽ trút tiếng thở nhẹ phào.
*
- Dương Dương!!! Từ bao giờ cậu lại trở nên bất cẩn như vậy hả?!! – Mi Lan ôm miệng, mắt tròn mắt dẹt nhìn anh chàng đang bất cần đời đứng dựa vào cửa.
- Lạc An mà ở nhà thì phải làm sao đây?! Thật là..!! – Vũ Huy càu nhàu, đôi lông mày chau chau lại.
Ngược lại, Dương Dương thản nhiên không mảy may lo sợ, anh cong miệng lên:
- Ở nhà thì có sao?! Không phải đều là bạn bè à?! Ai bảo các cậu đi ngủ trước đâu?!
Hạo Nhiên quay ngoắt lại nhìn Dương Dương, gương mặt phẫn nộ nhưng không làm gì được vì anh cũng có phần sai.
- Thôi!! Tôi đi tắm! Hôm qua không được tắm rồi!! – Anh miệng nói, chân đi.
Không thèm quay lại mặc sự cảnh báo của chúng bạn rằng Lạc An sắp về đến nơi rồi, miệng nói đổng ra – 10 phút thôi!! Nói gì nói lắm quá đấy!!
Một lúc sau, Lạc An bấm chuông ngoài cửa. Cả bọn ào ào ra đón.
- LẠC AN!!! CẬU VỀ RỒI!!!!
- Ừ! Chào các cậu! Xin lỗi!! Để các cậu lo lắng rồi! – Cô chắp tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-yeu-anh/86891/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.