Minh Châu tự nhận ở chung với Nhi lâu như vậy, đầu óc cũng tiêm nhiễm những suy nghĩ xấu. Chẳng hạn như một đứa trẻ ngây thơ lãng mạn như cô, cuối cùng một ngày đẹp trời cảm thấy hai thằng bạn thân đứng gần nhau khoác vai cười vui hạnh phúc rất ư là kỳ lạ. Nhi nghe xong chỉ thản nhiên đáp “Chúc mừng cưng đã về với động hủ của chị!”
Minh Châu sau khi đi làm, cảm giác suy nghĩ đen tối của mình ngày càng nhiều. Con trai trong chỗ làm cô rất nhiều, đa số là người nước ngoài, cách ăn nói suy nghĩ có phần quá thoải mái, đôi khi hơi thô thiển, không vì có con gái trước mặt mà e dè. Người nước ngoài lại thích thể hiện tình cảm, ôm hôn má nhau là chuyện rất bình thường. Châu lại chính vì chuyện bình thường đó mà cảm thấy không bình thường chút nào.
Tựa như một lần phát hiện trên Facebook của các đầu bếp có hình của bếp trưởng và bếp phó. Bức hình cũng không có gì lạ, chỉ là caption của bức hình là “I know there are a million reasons love you.” (Tạm dịch: tớ biết có hàng triệu lý do để yêu cậu). Bếp phó cũng rất hào sảng bình luận lại: I love you forever. Từ giây phút đó, Châu ngấm ngầm gán ghép hai người họ thành một cặp. Chuyện không có gì cho đến khi cô kể chuyện này cho bạn cùng phòng của cô nghe, cảm giác bản thân sau tối hôm đó lại thăng thiên lên một cấp độ khác.
Nhi: Chuyện cũng dễ hiểu thôi. Theo như mày nói, một ngày nhà bếp làm việc suốt mười sáu tiếng đồng hồ. Mày nghĩ thử coi mười sáu tiếng ăn chung làm chung nói chuyện chung. Cho dù mày không bị đồng tính cũng sẽ thành đồng tính, cho dù ở nhà có vợ đẹp con xinh thì vẫn muốn phạm pháp.
Châu gật gù.
Nhi: Mà mày nhìn đi, bếp phó của mày nam tính như thế. Dáng người tuy là có thấp hơn bếp trưởng của mày một chút, nhưng rất đàn ông, lực lưỡng, có vóc dáng. Cơ thể lại xăm trổ, thật là mùi vị đàn ông quá mạnh…
Châu mặt hơi biến sắc.
Người kia tiếp tục giảng giải:…Trong khi đó, mày nhìn bếp trưởng mày coi, cho dù tao không nói mày cũng nhìn ra, là tiểu mỹ thụ. Da mặt trắng trẻo mịn màn, lại có mắt kính thư sinh. Dáng người cao ráo thon dài, tiểu mỹ thụ thật mê người. Mày nhìn họ đi, thật là một cặp trời sinh. Đây đây, tấm hình này, nhìn mông anh ấy xem, thật là căng tròn, rất phù hợp với vị trí của người ‘được hưởng’.
Châu mặt than, cảm thấy người trước mặt mình có thể bớt bỉ ối một chút không.
Người kia vẫn nghêu ngao nói tiếp: Khi đi làm mày thấy bếp trưởng có hay chấp tay ra sau lưng không?
Châu không hiểu vì sao người trước mặt lại đổi đề tài nhanh như chong chóng như vậy, nghiền ngẫm một chút rồi gật đầu.
Người kia vỗ tay vào nhau cái bốp: Đấy đấy, đấy là dấu hiệu!
Châu không hiểu: Dấu hiệu gì cơ?
Nhi: Dấu hiệu tối hôm trước vận động lao lực, kết quả là bị ‘thông’, hôm sau vẫn còn dấu tích để lại chứ sao!
Châu: Mày có thể bớt bỉ ổi không?
Nhi nằm ườn ra giường, với tay lấy miếng xoài chua, bỏ vô miệng hưởng thụ: Các hạ quá khen, các hạ quá khen.
Người ta nói gần mực thì đen, Châu ở gần Nhi, kết quả “ăng-ten” hủ nữ cũng thỉnh thoảng “bắt sóng”. Chuyện là trong chỗ làm, có một phòng gọi là phòng nước. Đây là nơi cất chứa ly rượu cho khách và bình chứa khí nitrogen. Công việc của Châu trong phòng này là đánh bóng ly rượu, chuẩn bị kem làm đông bằng khí nitrogen (Di: về loại kem này, Di sẽ nói sau nếu có cơ hội). Vì phòng thiết kế cho một nhân viên phụ trách nên không gian khá hạn hẹp. Mọi người không vì sao lại rất thích vào đây, lúc thì uống nước, khi thì tâm sự, khi lại kiểm tra ‘nhan sắc’ vì phòng có gương. Nhiều người đi qua đi lại như vậy, đôi cũng cũng cản trở công việc của Châu.
Tom, một nhân viên phục vụ rượu ra vẻ thấu hiểu: I know that you really hate me since I steal your work area. (Anh biết là em rất ghét anh vì anh cướp chỗ làm việc của em).
Châu: Nah, not really! I just only hate you stealling my spot to be with your boyfriend! (Cũng không hẳn! Em chỉ ghét anh cướp chỗ em để ở cùng với bạn trai thôi!)
Tom: What? Who is my boyfriend? (Cái gì? Ai là bạn trai của anh?)
Châu: Your boyfriend, you should know him more than I do! I thought when I said that, you would probably know who he is. In this case, it is because you have more than one? (Bạn trai của anh, anh phải biết anh ấy nhiều hơn em chứ! Em tưởng khi em nói thế, anh chắc chắn phải biết người đó là ai. Trường hợp này, có phải vì anh có nhiều hơn một bạn trai không?)
Tom dường như chẳng biết nói gì, lủi thủi chui ra khỏi phòng, tự nhủ lòng rằng cô gái này không hề hiền lành dễ chọc như bề ngoài! Sự tình càng nghiêm trọng hơn khi một lần Châu không thể mở khoá van bình nitrogen, đành nhờ sự giúp đỡ của Tom. Tom ban đầu nói rất hay.
Châu: Could I ask you a flavours? (Em có thể nhờ anh một chuyện không?)
Tom: Please, whatever you want! (Nói đi, bất cứ điều gì em muốn!)
Kết quả Châu đợi người này gần mười phút đồng hồ vẫn không thấy đâu, đành lủi thủi đi nhờ người khác. Châu cũng không để trong lòng, mãi đến khi người kia quay lại, miệng vẫn lảm nhảm “I will do everything for you” (Anh sẽ làm tất cả mọi thứ cho em) mà lại quên mất lời hứa kia, Châu buộc miệng nói “That’s not true! You promised to open the nitrogen for me, but then you forgot!”
Tom: Châu, I’m really sorry. I truely apologise. Do you still need my help? (Châu, anh thật lòng xin lỗi. Em có cần anh giúp không?)
Châu: Nah, that’s fine. I got it. I knew that I am your trouble marker. I should not disturb you and your boyfriend. (Không sao, em hiểu mà. Em biết em là kẻ làm phiền. Em không nên làm phiền anh và bạn trai của anh)
Một người đồng nghiệp đang ở trong phòng nghe thấy, giật mình quay lại hỏi: Boyfriend? Tom, do you have boyfriend?
Tom thiểu não: Châu thought I was gay. (Châu nghĩ tao đồng tính)
Mãi đến khi Tom ra khỏi phòng, chị đồng nghiệp tủm tỉm cười hỏi: Châu, do you really think he is gay (Châu, em thật sự nghĩ anh ta đồng tính sao?)
Châu: Nah, I just tease him! (Không đâu, em chọc ảnh thôi!)