Nhoáng một cái, đã đến năm Thiên Bảo thứ hai mươi bốn.
Năm mới này, Yến Kinh rất náo nhiệt, Tạ Cát Tường cũng rất bận rộn, cho đến tết Nguyên Tiêu, mới có thể thở phào một hơi.
Buổi trưa một ngày này trong cung còn có cung yến, Thiên Bảo đế bệnh thể chưa lành, cũng không có mặt, cùng chúng thần nâng chén chúc mừng năm mới vẫn là thái tử Lý Hi.
Nói chung cũng biết triều thần những khi này đều không có thời gian nghỉ ngơi, Lý Hi cũng rất hiểu chuyện, buổi trưa sau khi cung yến kết thúc, liền để triều thần ai về nhà nấy, tự đi chúc tết.
Tạ Cát Tường về đến nhà, thiêm thiếp nửa canh giờ (1h),lúc này mới cảm thấy tỉnh táo lại.
Mai nhi pha trà cho nàng ngay tại tầng một, hương hoa quế lộ ngào ngạt ngát hương, khiến người ta lập tức liền tỉnh táo lại.
Hà Mạn Nương thì đặt khung lưới sắt tại lò lửa nhỏ, đặt bánh mật lên trên, nướng nướng bằng lửa nhỏ.
Tạ Cát Tường ngồi vào bên cạnh Hà Mạn Nương, ôm nàng nũng nịu: "Thơm quá, đói bụng."
Hà Mạn Nương nhìn nàng trìu mến, rót trước cho nàng một chén hoa quế lộ, để nàng ấm dạ dày.
"Bánh mật là bánh mới làm năm nay, dùng chính cây lúa mễ nhà trồng, rất thơm." Hà Mạn Nương nói.
Nàng vừa nói, vừa lật bánh mật, từng cái từng cái bánh mật mỏng manh phồng lên như mới được thổi khí, rốt cục biến thành một cái bánh mập mạp trắng trẻo.
Tạ Cát Tường nghe mùi gạo nướng, bụng réo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/3456112/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.