Tống Lai Yên còn chưa đạt tới trình độ tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, nên từ sau sự việc kinh tâm động phách tối qua, cô không thể làm ngơ vướng mắc trong lòng rồi vô tư làm tình với Mạc Nhiên được, tồi tệ nhất là mỗi khi nghĩ đến thái độ của mẹ, cảm xúc tiêu cực đó lại làm dục vọng nhen nhóm trong lòng cô nguội lạnh dần.
"Anh... Không được... Dừng lại đi mà..." Cô thở gấp, nhỏ giọng cầu xin anh.
Nhưng đôi tay anh vẫn cứ nắm chặt vú cô, xoa nắn lúc nặng lúc nhẹ làm cô bất an run rẩy.
"Anh đã khóa trái cửa, em không cần sợ có người tiến vào." Anh động tình hôn cổ cô, đầu lưỡi khiêu khích da thịt mềm mại mướt mồ hôi.
"Ý em không phải vậy." Cô nắm cổ tay anh muốn ngăn lại: "Em, em không muốn..."
Mạc Nhiên nghe vậy thì tạm ngưng một chút, còn cô thì lại không dám nhìn thẳng vào mắt anh vì sợ bị ngọn lửa bên trong nuốt chửng.
Tay Mạc Nhiên bỗng trượt xuống giữa hai chân cô, còn chưa thật sự đi sâu vào đã cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ nơi đó.
Anh dùng ngón trỏ và ngón giữa ấn mạnh vào nơi đó.
"A..." Cô nắm chặt áo sơ mi sau lưng anh, tiếng kêu kiều mị dán bên tai làm anh như đánh mất lí trí.
"Em ướt rồi." Giọng nói trầm thấp bị tình dục nhuộm đẫm, năm ngón
tay chụm lại siết chặt vú cô: "Gạt anh, hửm?"
Chỉ là một câu ngắn gọn, nhưng không hiểu sao khi nghe chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-duc-nhien/3718322/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.