Trước kia thành tích của Tống Lai Yên rất khá, nhưng từ khi ba cô qua đời, những vinh quang đó đều tụt dốc không phanh. Giáo viên biết hoàn cảnh của cô nên cũng không phê bình hay trách mắng gì, họ còn rất lo cho tâm lí của cô nên nào còn thời gian hối thúc cô học tập chứ. Nếu lấy điểm thi trung học xét tuyển thì căn bản cô không có khả năng đậu vào trường này, nhưng vẫn còn may cha dượng Lý Ngạn Vĩ đã tận dụng mọi mối quan hệ để lót đường cho cô, vả lại cô vẫn cố gắng để điểm không quá tệ, nên thành ra không hề có chuyện cả ngày cô mặt ủ mày chau, hơn nữa đây chỉ là học bổ túc.
Cô chính tai nghe Mạc Nhiên nói di nguyện của ba cô là mong sao cô chăm ngoan học giỏi, nên bằng mọi cách dù khó khăn đến đâu cô cũng phải cắn răng kiên trì, dần dà việc học của cô không còn đáng lo như trước kia, thành tích cũng khá khẩm hơn. Nhưng mỗi khi học xong thì trời cũng đã khuya, hễ vào lớp là cả người cô mệt lả, ngay cả giáo viên tiếng Anh cũng trêu ghẹo cô, nói rằng cô chắc chắn đã học tập rất chăm chỉ, mỗi đêm đều thức khuya nên mới thành ra tình trạng này. Đối với sự trêu chọc mang theo ý tốt này, một sự áy náy không tên luôn xuất hiện trong lòng Tống Lai Yên, vì thật lòng mà nói thì mỗi đêm cô đều làm việc kia.
Hôm nay có tiết thể dục nên phòng thay đồ nữ sinh rất náo nhiệt, thiếu nữ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-duc-nhien/3718321/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.