Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Trong phòng tắm, tiếng nước chảy tí tách, mỹ nhân tắm chắc chắn có sắc xuân kiều diễm khiến cho bất kỳ người đàn ông nào cũng phải suy nghĩ miên man. Tần Hề là ngoại lệ, không cần phải nói, trong lòng anh không có ý nghĩ xấu. Lúc này đây bỗng có điện thoại gọi đến, anh nghe máy, giọng điệu lạnh nhạt: "Anh Tô."
"Bác sĩ Tần, tiến triển thuận lợi chứ?"
"Ừm."
Đầu dây bên kia hơi kích động: "Vậy... bao lâu thì có kết quả?"
"Ngoại trừ nhân tố ngoài ý muốn, khoảng hai tháng sẽ có."
Đầu dây bên kia nói một tràng: "Vất vả cho bác sĩ Tần quá, anh có yêu cầu gì cứ nói, miễn là nhà họ Tô có thể làm được."
"Ừm."
Ấn nút ngắt cuộc trò chuyện, Tần Hề cất di động vào trong túi, nhìn thoáng qua phòng tắm rồi lập tức dời tầm mắt, rất giống một quý ngài tao nhã. Anh định đi ra ngoài thì đột nhiên có tiếng gào thét cao vút chói tai truyền đến.
Chỉ nghe thấy một tiếng "rầm", cửa kính đúc* hoa văn đã bị mở tung, Dư Sơ chạy ra khỏi phòng tắm, đôi mắt hoảng loạn cuồn cuộn sóng xuân, những lọn tóc nhỏ tùy ý xòe ra như cánh hoa và rối bù cả lên, váy ngủ hai dây mắc kẹt dưới vai, không kéo lên được, phong cảnh trước ngực nửa ẩn nửa hiện, da thịt trắng như tuyết, non mềm nở nang, suýt chút nữa đã nhảy ra khỏi lớp vải dệt cùng với đầu nhũ hoa màu hồng nhạt.
* Kính đúc hoa văn là kính có hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978416/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.