Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Gạt tàn bằng chất liệu thủy tinh vô cùng rắn chắc, cô dùng lực không nhỏ, vừa đập mạnh xuống một phát, trong thoáng chốc đầu của Tần Hề đã bắn máu tung tóe.
Nhưng anh lại không hề choáng váng!
Anh đưa tay ôm lấy vết thương ở sau đầu, máu tràn ra giữa những kẽ tay và rơi từng giọt xuống áo quần trắng như tuyết, thật không ngờ anh lại rất bình tĩnh, lạnh lùng nói: "Cô Dư, hành động của cô thật sự quá ngu xuẩn!"
"Cô cho rằng mình có thể dễ dàng chạy thoát ư? Cô biết bên ngoài có gì không?"
"Tôi có thể nói cho cô biết, cô ở lại đây, ít nhất còn một con đường để sống, nhưng cô ra ngoài rồi tuyệt đối chỉ có đường chết, ba triệu của ngài Tô đâu có dễ lấy như vậy."
Dư Sơ cũng biết sợ, dũng khí ban nãy dùng để đập anh bỗng tan thành mây khói, cô ném gạt tàn xuống, lùi lại phía sau rồi co rụt người lại bên cạnh giường, đôi mắt long lanh lộ rõ vẻ kinh hãi, sóng mắt chuyển động hoảng loạn, không dám nhìn anh nữa.
Tần Hề thấy cô như vậy thì không lên tiếng nữa, anh đi ra ngoài xử lý vết thương, thay bộ đồ khác rồi lại bước vào, cô đang nằm sấp trên giường và vẫn chưa ngủ.
Dư Sơ không thể bình thản thiếp đi, anh giúp cô vén chăn một hồi. Cô mở đôi mắt lim dim, cảm thấy không biết làm sao, vừa không an lòng vừa đáng thương.
Anh mềm lòng: "Cô Dư à, tôi sẽ không tính toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978415/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.