“Má nó!”
Bốn con gấu trắng này không hề đơn giản, hơn nữa còn có vẻ rất hung dữ, chúng đã nhắm vào bọn họ một hồi lâu rồi, bấy giờ Tần Lâm mới nhận ra cô gái kia không phải sợ mình, mà là sợ bốn con gấu trắng.
Tần Lâm chưa bao giờ nhìn thấy loại gấu trắng này, nhưng chắc chắn là chúng mạnh hơn nhiều so với gấu đen ở dãy núi Đại Hưng An, thân thể của chúng toàn là cơ bắp, da thịt dày mỡ, muốn phá vỡ được phòng ngự của chúng cũng là điều vô cùng khó khăn.
Gấu trắng có thể sống sót mạnh mẽ trên ngọn núi lớn phủ đầy tuyết thế này, nhất định không thể thua kém thú hoang bình thường được.
Tần Lâm cũng nhìn thấy được dục vọng trong mắt chúng, như thể chúng muốn biến anh và cô gái áo da thú kia thành bữa tối vậy.
Một con gấu trắng to lớn như vậy, cho dù có là cao thủ bình thường thì cũng không thể đánh bại được chúng, thậm chí còn có thể bị chúng giết cũng nên.
Có rất nhiều lực lượng hùng mạnh trong tự nhiên, những con gấu trắng này chính là sự tồn tại phổ biến nhất, nhưng cho dù như vậy thì Tần Lâm cũng chưa chắc có thể đánh lại chúng.
Dù gì đây cũng là một trận đấu ở sân khách, nơi này là địa bàn của chúng, đương nhiên chúng sẽ không cho anh có bất kỳ cơ hội nào.
Những con gấu trắng này chẳng khác gì một đám quỷ đói, ở mảnh đất cằn cỗi này không dễ gì để kiếm được thức ăn, vậy mà bây giờ bọn họ lại đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648224/chuong-1484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.