Hai người giao chiến vô cùng hung mãnh, hơn nữa cũng rất kích thích.
Tần Lâm sử dụng hết bản lĩnh của mình, toàn lực chiến đấu, sáp lá cà Tàng Thiên Xương, trông vô cùng thu hút, khiến người xem nhìn mà hoa cả mắt.
Tần Lâm gặp mạnh sẽ mạnh, anh đã thể hiện thực lực khiến người ta phải kinh sợ, ngay cả Lâm Trung Nghĩa cũng mặt mày nghiêm trọng, vốn ban đầu còn lo âu, nhưng bây giờ nét mặt đã chuyển sang mong đợi.
Sự kiêu ngạo của Tần Lâm là có lý do của nó, Lâm Trung Nghĩa bây giờ mới biết Tần Lâm không hề ngông cuồng mà anh thực sự có bản lĩnh làm như vậy, nhưng chung quy anh mới chỉ là cao thủ thất mạch mà thôi, đánh với Tàng Thiên Xương, cho dù có lợi hại hơn nữa thì cũng dễ thua khó thắng.
Chặng đường để vượt qua mỗi mạch đều rất khó khăn, khoảng cách giữa mỗi mạch đều rất lớn.
Trong thời gian giao chiến ngắn ngủi còn chưa nhìn ra được gì, nhưng khi trận chiến thực sự kéo dài, đả thông được càng nhiều kinh mạch thì tốn càng ít sức lực, bởi vì kình khí trong kinh mạch càng thông thuận, cũng càng ung dung, kình khí trữ trong cơ thể cũng càng mạnh, đây mới là lợi ích của đả thông kinh mạch.
Tần Lâm liên tục giao chiến hơn mười chiêu với Tàng Thiên Xương, trong lòng vô cùng kinh ngạc, Tàng Thiên Xương không hổ là đệ tử chân truyền của Diệp Toàn Cơ, chiêu thức và tốc độ hoàn toàn xứng với thực lực và thân phận của anh ta, một cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648217/chuong-1477.html