Bên ngoài Tam Tinh Đôi được bao quanh bởi rất nhiều lan can và hệ thống phòng thủ nhân tạo, tạo nên một khu ổ chuột có diện tích không nhỏ.
Nhưng Tần Lâm biết bản thân anh nhất định phải vào trong đó mới có thể nhìn thấy chân tướng sự việc.
Văn minh Tam Tinh Đôi rốt cuộc là tồn tại như thế nào, chắc bố anh vẫn còn ở đó nhỉ.
Tần Lâm cẩn thận từng bước, tất nhiên đối với anh mà nói, hệ thống phòng thủ này chỉ là đồ trưng bày mà thôi.
Khi Tần Lâm đi đến khu bảo tồn khai quật Tam Tinh Đôi, thì đã xuống sâu dưới lòng đất hơn bảy mươi mét rồi, không ngờ có thể xây dựng một cung điện quy mô nhỏ ở nơi sâu như thế, điều này thực sự quá đỗi kinh ngạc.
Mà Tần Lâm thấy không ít những đồ vật mang cảm giác khoa học kỹ thuật ở nơi này, thậm chí có một số thứ anh còn không biết tên, không biết nó rốt cuộc là thứ gì. Thiết kế ở đây vô cùng đơn giản, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác vô cùng tinh tế.
Trong đại điện cũng rất đơn giản, mấy bộ bàn ghế, ba cái chén đều được làm vô cùng bắt mắt và chắc chắn, chắc là được tạo thành từ đá tinh kim, hơn nữa đồ cũng rất bền, trên đỉnh đại điện có không ít cây đèn tường, tất cả đều có màu trắng sữa, vả lại, còn không thấy mối nối, dường như nó ngay từ đầu đã nối liền vào tường.
Tần Lâm biết, cái này chắc chắn không phải được lắp, mà nó vốn dĩ đã như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648087/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.