Bạch Thiếu Đình nhớ kĩ lời dặn của chú ba, hai người ủ rũ quay về nhà họ Bạch.
Lúc này, cả nhà họ Tạ đang trở nên vô cùng yên tĩnh, không ai biết bóng lưng ấy là ai, càng không ai dám hỏi, thậm chí còn không dám nhìn.
Bởi vì một số người mạnh vô cùng kiêng kỵ những thứ này.
Một câu nói đã có thể đẩy lui Bạch tam gia, thế nên người nhà họ Tạ cảm thấy vô cùng sợ hãi trước sức mạnh to lớn của người này, người này rốt cuộc là ai? Nhà họ Tạ bọn họ quen biết cao thủ lợi hại như thế từ bao giờ vậy?
Không đúng, không phải nhà họ Tạ, là Tần Lâm mới đúng!
Tạ Hồng Mai nhíu mày, cảm thấy vô cùng khó hiểu, lẽ nào Tần Lâm đã không còn ở thủ đô nữa, anh đi đâu rồi? Rốt cuộc anh đang ở đâu?
“Tiền bối, Tần Lâm đã đi đâu rồi ạ?”
Tạ Hồng Mai can đảm hỏi, sắc mặt của đám người nhà họ Tạ đột nhiên tái mét, sợ đắc tội với người đàn ông mạnh mẽ tuyệt đỉnh này.
“Cậu ta đang đi làm chuyện phải làm, cô không cần lo lắng, làm tốt chuyện bản thân là được rồi”.
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói, mặt trời dần lặn xuống phía Tây, bóng người đàn ông hắt trên bức tường dần kéo dài ra, ông ta chính là vị quản ngục đã nói chuyện rất lâu với Tần Lâm trong nhà tù Tần Thành trước đó - Thương Lộc!
“Tôi phải đi tìm anh ấy! Dù trên trời hay dưới biển thì tôi cũng nhất định phải tìm được anh ấy”.
Tạ Hồng Mai trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648086/chuong-1345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.