Người đàn ông trung niên nghiêng mặt, ông ta đeo kính râm, nhìn về phía Tần Lâm, khóe miệng khẽ nhếch lên, cười nhạt.
"Quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử mà, không ngờ nhiệm vụ năm đó ngay cả ông ta cũng không thể hoàn thành mà cậu lại có thể làm được".
Tần Lâm nhướn mày, bây giờ điều duy nhất anh tò mò là sao bố anh lại biến mất, còn người này là ai?
"Ông là ai?"
Người đàn ông trung niên cười ha ha mà nói.
"Nơi này do tôi quản".
Trái tim Tần Lâm như chật mất một nhịp, mặt mày biến sắc, không người này lại cai quản nhà tù Tần Thành, cũng có thể nói cả nhà tù Tần Thành đều do ông ta quản lý, ông ta chính là ngục trưởng.
Khí thế kinh khủng được tùy ý thả ra, Tần Lâm luôn cảm thấy người này không đơn giản, thực lực chưa chắc yếu hơn bố anh, mà ông ta còn là ngục trưởng của nhà tù Tần Thành, điều này cũng khiến anh sợ hãi.
Sự xuất hiện của ông ta, sự biến mất của bố, giữa hai người này có quan hệ gì vậy?
Đây có thể là lý do ông ta đến gặp anh.
Người đàn ông trung niên mỉm cười.
"Chắc cậu đang có nhiều câu hỏi, tại sao tôi lại ở đây, còn bố cậu đi đâu rồi?"
"Không nói gì chính là tự nhận. Nhớ lấy, tôi tên là Thương Lộc. Bố cậu đã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648074/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.