Thương Lộc nói.
"Cho dù cậu có thừa nhận hay không, bây giờ cậu cũng bị cuốn vào cuộc đại chiến nền văn minh nhân loại rồi, bố cậu năm đó cũng vậy, bây giờ cậu không còn sự lựa chọn nào khác, kể từ lần trước khi cậu đặt chân đến nhà tù Tần Thành, tôi đã biết cậu nhất định sẽ không thể rời khỏi".
Thương Lộc cảm thán nói.
"Nền văn minh Atlantis, tòa thánh Vatican, chắc cậu đều gặp qua những thế lực lớn mạnh này rồi nhỉ, bây giờ điều quan trọng nhất là cậu có thể sinh tồn được giữa bọn họ không? Hai mươi năm chỉ như thời gian của một cú búng tay, nhưng bố cậu đã không còn lựa chọn nữa rồi".
"Hai mươi năm không ngắn cũng không dài, đặc biệt là ở trong dòng chảy dài đằng đẵng của lịch sử, nó cũng chỉ như hạt cát giữa sa mạc thôi, chúng ta có thể sống được cùng lắm trăm năm thôi, nhưng có những thứ tồn tại cả ngàn cả vạn năm. Nền văn minh của nhân loại tiến bộ đến bước này phải trải qua cả nghìn năm lịch sử, đương nhiên cái tôi muốn nói là sự tiến hóa của nền văn minh nhân loại nhân văn cũng rất dài. Có nhiều chuyện cậu không thể hiểu được, nó càng không phải những điều mà những người dân bình dị, sống một cuộc hạnh phúc giản đơn có thể hiểu được".
"Làm gì có chuyện cuộc sống mãi mãi tươi đẹp, chẳng qua có người thay cậu mang gánh nặng đi trước mà thôi, đời trước như vậy, chúng ta như vậy. Nền văn minh nhân loại là kết quả của sự phát triển của lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648075/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.