Bạch Thiếu Đình không ngờ, trong thời khắc quan trọng người cứu mình lại là Tạ Hồng Mai.
Ánh mắt của anh ta vô cùng phức tạp, nắm đấm của Tần Lâm ở ngay trước mặt anh ta, nếu như Tạ Hồng Mai không kịp thời ngăn lại, anh ta biết mình không chịu nổi một quyền kia.
Sắc mặt Bạch Thiếu Đình tái mét, nuốt nước bọt, cả người sững sờ ngay tại chỗ, không dám động đậy.
Bởi vì anh ta sợ mình mà động đậy, Tần Lâm sẽ đấm anh ta chết ngay tại chỗ.
Nỗi sợ hiển hiện trên khuôn mặt của anh ta, khuôn mặt hơi co giật, đây là lúc anh ta mất mặt nhất cả đời này.
Bởi vì khi đối mặt với cái chết, anh ta thật sự sợ đến mức són ra quần.
"Hắn đáng chết".
Tần Lâm trầm giọng nói, anh vốn định xử luôn cái mạng này của Bạch Thiếu Đình, có điều sự xuất hiện của Tạ Hồng Mai khiến anh phải thu nắm đấm lại.
Tạ Hồng Mai lắc đầu nói, trong lòng mắt mang theo vẻ cầu xin.
"Xin lỗi, Tiểu Lâm, em biết anh ta đáng chết nhưng anh không được giết anh ta, anh mà giết anh ta thì cả nhà họ Tạ sẽ chết theo!"
Tần Lâm trầm ngâm, mãi không nói gì.
Anh biết lời Tạ Hồng Mai nói là thật, anh mà giết Bạch Thiếu Đình, cả nhà họ Tạ cũng sẽ bị giết theo, nhà họ Bạch nhất định không cho qua chuyện này, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648073/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.