Tần Lâm đột nhiên mở hai mắt, khi quay đầu, nhìn thấy một cái bóng màu vàng, đang vội vàng xông vào rừng rậm.
"Chẳng nhẽ... là nó?"
Tần Lâm đoán thầm trong lòng, liệu có phải là con Hoàng Bì Tử mà lúc trước nhìn thấy ở nhà Mộc Tâm Lan không?
Hơn nữa Hoàng Bì Tử thù dai nhớ lâu, lúc trước anh dùng đá đánh nó, chẳng nhẽ là Hoàng Bì Tử sao? Tốc độ nó chạy nhanh thật, hơn nữa ở trong rừng sâu, rất khó tìm được nó.
Không có cách nào giải thích được về Quỷ đả tường, Tần Lâm xuất hiện ảo giác cũng không giải thích được. Nhưng Tần Lâm nhìn thấy con Hoàng Bì Tử, điều này khiến anh nghi ngờ, chẳng nhẽ người vẫn luôn đi theo bọn anh là Hoàng Bì Tử sao?
"Tôi không sao!"
Tần Lâm lắc đầu, anh không muốn để bọn Mộc Tâm Lan lo lắng, vậy nên không nói cho bọn họ biết, có điều muốn biết có thật là bọn họ bị Hoàng Bì Tử nhằm vào không thì phải ép nó xuất hiện. Nó muốn anh chết nên nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ.
Tần Lâm biết nước tiểu của Hoàng Bì Tử có thể khiến bọn họ xuất hiện ảo giác, hơn nữa cũng là dược liệu rất quý, nếu như Hoàng Bì Tử tác oai tác quái, bọn họ vẫn cứ lòng vòng ở chỗ cũ, nhất định có liên quan đến nó. Ký hiệu và dấu chân đều bị xóa đi. Lúc này, bọn họ mới bị mất phương hướng ban đầu.
Cổ Lực Na Mỹ cười xinh đẹp, có điều Tần Lâm không sao, không rơi xuống vực sâu, cũng chỉ được coi là khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647700/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.