Tần Lâm lạnh lùng nói.
"Hoàng Đại Tiên? Nếu như không vì con Hoàng Đại Tiên này thì chúng ta đã đi ra khỏi đây từ lâu rồi, Hoàng Đại Tiên của cô suýt nữa hại chết chúng ta đấy".
"Nước tiểu của Hoàng Bì Tử có tác dụng gây ảo giác với con người, có thể khiến con người gặp ảo giác, hơn nữa nó vẫn luôn ở sau lưng chúng ta giả thần giả quỷ, xóa dấu chân và ký hiệu mới khiến chúng ta cứ đi lòng vòng ở đây, không đi ra khỏi được chỗ này".
"Hóa ra là vậy".
Cổ Lực Na Mỹ hiểu ra, ánh mắt đầy sự phức tạp, đúng như Dương Vân Kim nói, bọn họ kính nể Hoàng Đại Tiên, trong thôn bọn họ, thậm chí cả khu vực Đông Bắc đều kính sợ hồ ly và Hoàng Bì Tử, đắc tội Hoàng Bì Tử nhất định sẽ bị trừng phạt. Nhưng bây giờ liên quan đến tính mạng, sinh tử trước mắt, bọn họ nhất định không thể từ bỏ ý đồ được.
"Tôi nhớ ra rồi, còn Hoàng Bì Tử này là con ở cạnh đống củi nhà tôi lúc trước?"
Mộc Tâm Lan hít một hơi lạnh, không ngờ Hoàng Bì Tử lại thù dai như vậy, hơn nữa vẫn luôn theo đến đây, đúng là khó tin.
Mộc Tâm Lan nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Con vật này đúng là độc ác, suýt nữa hại chết chúng ta".
Ánh mắt của Tần Lâm lóe lên tia lạnh lẽo, anh hung ác bóp mạnh cổ Hoàng Bì Tử, dù nó có giãy giụa thế nào thì cũng không tránh được chưởng này của Tần Lâm.
"Vậy nên, nó nhất định phải chết! Nó không chết, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647701/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.