Tần Lâm bước vào, nhìn thấy Vãn Nhi và nhân viên đang tranh cãi với một vài người.
Mặt Vãn Nhi lúc này có chút sưng đỏ, chắc là vừa bị người ta tát.
Nhìn thấy cảnh này Tần Lâm vô cùng tức giận.
Muốn chết sao!
"Anh Tần đến rồi!" Vãn Nhi mừng rỡ vội chạy đến trước mặt Tần Lâm nói.
"Anh Tần, mấy người này tới đây gây sự!"
Tần Lâm chau mày? Dám đến phòng khám nhỏ của bọn họ gây sự, thật nực cười.
Trước mặt có mấy người đeo khăn tang, có một người đang nằm trên cáng cứu thương dưới đất, đang đắp vải trắng, cảnh tượng thật rợn người.
Tần Lâm liếc mắt qua mấy người này rồi lạnh lùng nói.
"Là ai đánh?"
Một người đàn ông trung niên hừ lạnh: "Cậu là chủ y quán? Y quán của các cậu chữa cho bố tôi bị chết, hôm nay nếu không cho tôi lời giải thích thì y quán của các cậu đừng mong tiếp tục việc mở cửa!"
Lúc này nhiều người vây xung quanh đã hiểu ra có chuyện gì, thì ra y quán chữa bệnh có vấn đề!
Vốn y quán ở phố Đông y rất ít khi xảy ra chuyện, bởi vì bệnh cấp tính hay bệnh nặng thì ít người đến phòng khám nhỏ khám bệnh, đa số đều đi bệnh viện.
Cho dù là bệnh viện Đông y hay Tây y thì đều có uy tín hơn một số phòng khám nhỏ.
Nhưng vì danh tiếng của y quán Hiên Viên rất tốt, có một số người biết y quán này do Tần Lâm mở nên ngưỡng mộ, đến đây với mong muốn chữa bệnh hiểm nghèo.
Cho nên mới xảy ra chuyện này.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647608/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.