Nói câu nhức nách hết sức, ai mà biết được Tần Lâm là ai chứ?
Có đi hỏi cũng chẳng có tác dụng gì?
Nghe ngóng được ra cái gì mới lạ đấy.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Tần Lâm, Mã Kim Long chau mày, thằng nhóc này cũng tự tin đấy?
"Được, để tôi cho cậu biết tay".
Vừa nãy Tần Lâm gọi điện thoại hỏi Tần Lâm là ai, nhưng đối phương nói không biết, điều này khiến Mã Kim Long rất mất mặt, lần này phải trả đũa lại mới được.
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì ông ta sẽ gọi điện thoại cho người khác, sau đó đối phương sẽ nói không biết Tần Lâm, đến lúc đó Mã Kim Long sẽ chế giễu anh.
Ông ta lấy điện thoại ra gọi điện cho một người.
"Alo, anh Tiết, em hỏi anh có biết người tên Tần Lâm không?"
Anh Tiết ở đầu dây bên kia hình như đang đánh mạt chược, giọng nói có chút bực mình.
"Tần Lâm cái gì, tôi chưa nghe bao giờ, cậu lại làm bậy gì ở bên ngoài sao?"
Nghe anh Tiết nói không biết, Mã Kim Long đột nhiên cười lớn, đây chính là kết quả mà ông ta mong muốn.
Ha ha, người anh gọi không biết ông ta, người ông ta gọi không biết anh, chứng tỏ hai người không phải cùng một tầng lớp.
Mã Kim Long cảm thấy bản thân rất giỏi, cho nên Tần Lâm chắc chắn chỉ là một thanh niên bình thường.
Nhưng vừa định tắt máy thì có một âm thanh bên cạnh anh Tiết truyền tới.
"Tần cái gì? Tần Lâm?"
Anh Tiết ngây người: "Ông Long, ông có quen người tên Tần Lâm sao?"
Anh Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647607/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.