Nhìn thấy sắc mặt Tần Lâm sa sầm xuống, sắc mặt Hồ Gia Hân cũng hơi thay đổi.
“Được rồi, chỉ gọi mọi người đến uống vài ly thôi, đừng nói những chuyện không đâu nữa! Dân tộc gì chứ?”
Lý Lôi, Hàn Mai Mai và những người khác đều nhoẻn miệng cười: “Có gì đâu chứ, trên bàn rượu đều là những chuyện này cả, người uống càng ít thì càng không có quyền lên tiếng! Ha ha ha!”
Tần Lâm cười lạnh: “Nếu đã nói như vậy, thì các người đừng nói nữa”.
Mấy người Lý Lôi sững ra một lúc.
“Ồ? Ý anh là sao?”
Tần Lâm ngay lập tức lấy một hộp rượu từ dưới lên, đặt lên bàn rồi nói.
“Ai trước?”
Nhìn thấy khí thế của Tần Lâm, đám người Lý Lôi đều có chút kinh ngạc.
“Hả? Đông Á bệnh phu muốn chơi rồi à?”
Tần Lâm liền cười khẩy: “Cứ dùng bốn chữ ‘Đông Á bệnh phu’ này đi, mời anh trước”.
Lý Lôi hừ lạnh một tiếng: “Uống thì uống!”
Nói xong, hai người đều lấy một chai ra khỏi hộp rượu, đây là một chai Glenfiddich 15, 40 độ, thấp hơn rượu trắng Hoa Hạ một chút, nhưng cũng là rượu mạnh.
Hai người xem nó như bia, trực tiếp dùng chai uống.
Sắc mặt Tần Lâm không thay đổi, trực tiếp nốc ừng ực.
Lý Lôi cũng không chịu thua kém, rồi đưa chai rượu lên miệng.
Thân hình Lý Lôi cường tráng, cao hơn một mét chín, nặng hơn một trăm cân, thể lực của anh ta vô cùng tốt, lúc ở quê nhà, vì để tránh rét nên hầu như lúc nào anh ta cũng uống rượu, tửu lượng thật sự làm cho người khác kinh ngạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647521/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.