Chương trước
Chương sau
- Có đạo lý.

Tùy Qua nói:

- Dựa theo ý ngươi, Nam Cung Thái Nhất tính toán rời khỏi chỗ nầy?

- Nó tất nhiên có tính toán này, nhưng trước mắt khẳng định không dám làm như vậy.

Kinh Nguyên Phượng nói:

- Tâm ma không có thân thể, muốn cướp đoạt một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trên căn bản chẳng khác nào tự rước họa diệt thân. Cho nên, nếu như ta đoán không nhầm, tâm ma cướp đoạt thân thể của Nam Cung Thái Nhất, nhất định được tâm ma cường đại khác trợ giúp hoàn thành. Như vậy, Nam Cung Thái Nhất không cách nào làm chủ hành vi của mình, giống như ta…

- Giống như ngươi phải nghe lệnh ta, phải không?

Tùy Qua hỏi.

- Vâng.

Kinh Nguyên Phượng đầu tiên gật đầu, sau đó lại vội vàng quỳ xuống nói:

- Không giống, ta là cam tâm nghe lệnh của chủ nhân!

- Ta biết, ngươi đứng lên đi.

Tùy Qua nói:

- Bây giờ tình thế cấp bách, ta cần ngươi giúp việc, mau chóng rời khỏi nơi quỷ quái này.

Nói đến đây, Tùy Qua lại nghĩ tới bàn tay màu đen gặp phải dưới đáy nước kia, chủ nhân của bàn tay màu đen, thật sự quá mạnh, cho dù bây giờ tu vi của Tùy Qua càng thêm tinh tiến, cũng không muốn đối mặt lần nữa với bàn tay màu đen.

- Chủ nhân, dựa theo phân tích của ta, trước mắt hành động của Nam Cung Thái Nhất nhất định là hoàn toàn chịu khống chế. Đúng như những ma nhân kia nói, trong Nhược Thủy Cung tồn tại tâm ma hết sức cường đại, những tâm ma này tự luyện ra thân thể. Ta từng nghe nói, phàm là tâm ma tự tin tu luyện ra thân thể, đều là tồn tại tuyệt đối cường hoành. Cho dù Nam Cung Thái Nhất là Nguyên Anh trung kỳ, cũng chỉ biết cúi đầu nghe lệnh.

Kinh Nguyên Phượng phân tích nói:

- Cho nên, ta cho rằng, sợ rằng chìa khóa đã không còn nằm trong tay Nam Cung Thái Nhất.

Tùy Qua không khỏi sửng sốt.

Câu nói của Kinh Nguyên Phượng quả thật đã thức tỉnh Tùy Qua.

Trước mắt tất cả mọi người, bao gồm cả Tùy Qua, Tây Môn Huyền Tỗn đều cho rằng “chìa khóa” khẳng định đang nằm trong tay Nam Cung Thái Nhất, kỳ thật đây là tư duy sẵn có mà thôi, bị lá che mắt không thấy thái sơn, Tùy Qua cũng cho rằng “chìa khóa” đang nằm trong tay Nam Cung Thái Nhất, ý nghĩ này chưa từng dao động, nhưng không ngờ, hiện giờ Nam Cung Thái Nhất chỉ là “con rối” của tâm ma đầu mục mà thôi.

Nếu chỉ là một con rối , đương nhiên không có tư cách nắm giữ “chìa khóa” rồi.

Nếu như không có chìa khóa, căn bản không cách nào ra khỏi Như Mộng Thủy cốc.

Đám người Tùy Qua sở dĩ có thể tiến vào, cũng có thể ra ngoài, là bởi vì đám người Tây Môn Huyền Tỗn đã sớm nghiên cứu qua trận pháp của cửa vào, có thể nói là rõ như lòng bàn tay, vì vậy có thể trong thời gian ngắn mở cửa tiến vào chỗ này. Mà muốn ra ngoài, cũng cần đám người Tây Môn Huyền Tỗn hợp lực mở trận pháp mới được. Nhưng chưa nói đến phương pháp này có nguy hiểm rất lớn, trước mắt cường địch khắp nơi, đám người Tây Môn Huyền Tỗn, Lạc Phi Đan làm sao có thể an tâm mở trận pháp?

Càng thêm đau đầu chính là, chỉ sợ trong tứ đại thế gia đã có người bỏ mạng mất rồi.

Trong hoàn cảnh nguy hiểm trùng trùng như vậy, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, chỉ sợ cũng lành ít dữ nhiều.

Đầu óc Tùy Qua nhanh chóng xoay vần, bắt đầu suy nghĩ đối sách, sau đó trong đầu đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ nguy hiểm, không nhịn được nói:

- Kinh Nguyên Phượng, nếu như “chìa khóa” đã rơi vào trong tay tâm ma đầu mục, nó sẽ tiếp tục ở lại nơi này sao?

- Khẳng định là không.

Kinh Nguyên Phượng gật đầu nói:

- Chủ nhân, ta nghĩ, sau khi tâm ma của Nhược Thủy Cung chiếm được chìa khóa, chắc chắn sẽ hợp lực nghĩ biện pháp rời khỏi Như Mộng Thủy cốc, tới thế giới tu sĩ nhân loại. Bởi vì đối với bọn chúng mà nói, thế giới của tu sĩ nhân loại, giống như thiên đường, có rất nhiều tu sĩ chờ đợi bọn chúng cướp đoạt. Nhưng, chỉ sợ bọn chúng cũng không ngờ, bây giờ thế giới nhân loại, người tu hành Trúc Cơ kỳ trở lên đã rất ít rồi.

- Đúng vậy. Cho dù nói với bọn chúng, sợ rằng bọn chúng khẳng định sẽ không tin tưởng.

Tùy Qua nói:

- Nếu quả thật như thế, vì sao những ma nhân kia muốn ngăn cản đám tâm ma này? Sau khi đám tâm ma rời khỏi, không phải ma nhân cũng không cần lo lắng bị tâm ma cướp đoạt sao, trừ phi…

- Những ma nhân kia cũng muốn rời khỏi chỗ này!

Kinh Nguyên Phượng cũng suy nghĩ cẩn thận đạo lý trong đó.

Thần sắc Tùy Qua trở nên ngưng trọng, tình thế này thật sự rất nguy cấp rồi, nếu để đám ma đầu này rời khỏi Như Mộng Thủy cốc, tiến vào giới thế tục, với cá tính vô pháp vô thiên của đám ma đầu này, không biết có bao nhiêu người bình thường sẽ gặp phải tai ương!

Theo Tùy Qua thấy, trước mắt giới tu hành và giới thế tục, trên căn bản có một loại trạng thái thăng bằng.

Trong giới thế tục có Long Đằng tồn tại, vì vậy đạt thành một loại hiệp nghị với tu sĩ trong giới tu hành, tranh đấu trong giới tu hành, sẽ không dính dáng đến người bình thường. Nhưng những tông môn ẩn thế trong giới tu hành đã trăm ngàn năm không xuất thế, bọn họ cũng không hỏi đến chuyện trong giới tu hành, đương nhiên lại càng không ngó ngàng tới chuyện trong giới thế tục.

Vì vậy, những năm qua, giới tu hành và giới thế tục coi như là bình an vô sự.

Tình cờ có xung đột nhỏ, nhấc lên một gợn sóng, rất nhanh sẽ bị người của Long Đằng dẹp yên.

Nhưng, bất kỳ thăng bằng nào cũng là tương đối, một khi trạng thái thăng bằng bị đánh vỡ, sẽ lâm vào hỗn chiến và rối loạn.

Không hề nghi ngờ, nếu như tâm ma, ma đầu trong Như Mộng Thủy cốc chui ra ngoài, như vậy thăng bằng ngoại giới duy trì ngàn năm qua chắc chắn sẽ bị đánh vỡ.

Tùy Qua vốn tính toán bo bo giữ mình, nhưng bây giờ xem ra không được.

Nếu như hắn bo bo giữ mình, để những ma vật này tiến vào giới thế tục, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng.

Số lượng và lực lượng của đám ma vật này đều vô cùng khủng khiếp, một khi tiến vào giới thế tục, cho dù bộ đội Long Đằng dốc hết lực lượng, chỉ sợ cũng không thể cứu vãn tình hình. Mặc dù Tùy Qua không biết Long Đằng rút cuộc có bao nhiêu người, nhưng dựa vào thực lực của Tang Thiên có thể dự đoán ra thực lực trọn vẹn của Long Đằng. Với thực lực trước mắt của Long Đằng, căn bản không thể nào chống đỡ được với nhiều ma đầu như vậy.

Ý nghĩ này khiến Tùy Qua sợ hãi toát mồ hôi lạnh, nếu đám ma đầu này rời khỏi chỗ này, hậu quả thật sự không dám nghĩ.

Nhưng, may là trước mắt, hình như song phương cũng không thể rời khỏi nơi này.

- Như vậy xem ra, không đoạt lại “chìa khóa” là không được!

Tùy Qua hạ giọng nói, tâm niệm vừa động, mấy tâm ma vừa mới bắt được đã bị đưa đến trước mặt Tùy Qua.

- Cho biết ta, đầu mục của các ngươi là ai?

Tùy Qua hỏi một trong các tâm ma.

- Nhân loại nhỏ bé…

- Nuốt Ma tâm pháp!

Nhìn thấy tâm ma này muốn lên tiếng mắng hắn, Tùy Qua cũng không thích nói nhiều, trực tiếp xoay vần Nuốt Ma tâm pháp, bóp đè con tâm ma này thành tinh thần lực thuần khiết, làm “điểm tâm”. Với tu vi Thiên Tinh tâm công đệ lục trọng của Tùy Qua, vận chuyển Nuốt Ma tâm pháp, chỉ trong nháy mắt là có thể nuốt một con tâm ma.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.