Chương trước
Chương sau
Ảnh Phong phát hiện Hồng Mông tử khí mất đi, tựa hồ lo lắng có cái gì không ổn.

Nhưng Tùy Qua biết, Hồng Mông tử khí không phải biến mất, mà chẳng qua lui tán tới chỗ xa xung quanh, để thiên địa ở đây trở nên càng trong sáng mà thôi. Trong đó, không chỉ có công lao của Hồng Mông Thụ, mà còn có liên quan đến khúc “Linh thảo chi ca” vừa rồi.

Thiên địa khi mới sinh ra, vốn là một mảnh hỗn độn, sau khi trời sinh vạn vật có tánh mạng, thiên địa mới trở nên trong sáng.

Hôm nay khúc “Linh thảo chi ca”, thật sự là khúc ca sinh mệnh, khiến linh địa xung quanh cũng trở nên trong sáng hơn rất nhiều.

Ban đầu Tùy Qua giữ lấy đám chi nhân chi mã, bởi vì bọn chúng rất đáng yêu, được Đường Vũ Khê yêu thích, nếu cầm đi luyện đan, luyện dược, đích xác là có chút đáng tiếc. Hôm nay xem ra, thực sự là trời sanh ta tài tất hữu dụng, đám chi nhân chi mã này hiển nhiên đã trở thành “tế sư” cực tốt.

Lúc này, Hồng Mông Thụ rốt cuộc lại cao thêm một đoạn, trải dài ra một đầu cành mới.

Tùy Qua vốn tiếp tục nấp ở đây, nhưng sau khi Thiên Tinh tâm công tăng lên tới đệ lục trọng, tinh thần lực của Tùy Qua được đề cao trên diện rộng, cảm giác đối với động tĩnh xung quanh càng thêm rõ ràng, hắn bắt đầu phát hiện khí tức nguy hiểm càng lúc càng mãnh liệt, hơn nữa không ngừng có thần niệm cường đại từ bốn phía quét qua, hiển nhiên là ma nhân trong nước đã càng ngày càng nhiều.

Nghĩ đến bàn tay màu đen lúc trước, Tùy Qua vẫn cảm thấy sợ hãi, bây giờ ma nhân xung quanh càng ngày càng nhiều, nếu như tiếp tục ở lại nơi này, khó bảo toàn sẽ không bị phát hiện. Một khi lâm vào vòng vây của đám ma nhân, kết quả không cần nghĩ cũng biết.

Ngoài ra, Tùy Qua cũng có chút lo lắng cho Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, vì vậy hắn tính toán rời khỏi nơi này trước.

Tùy Qua cẩn thận tách ra khỏi đám ma nhân dưới nước, nổi lên mặt nước.

Vừa lộ đầu, Tùy Qua lập tức cảm giác được một đoàn thần niệm cường đại tuôn đến, tựa hồ muốn cắn nuốt cả người hắn.

Tùy Qua rất quen thuộc với loại thần niệm này.

Tồn tại vô hình vô thể —— tâm ma!

Bất đồng là, số lượng của đoàn tâm ma này ít nhất phải hơn mấy ngàn, hơn nữa thần niệm của đám tâm ma này còn cường đại hơn tâm ma trong thế tục rất nhiều. Chính vì như thế, khi bọn chúng bao vậy, thậm chí ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng có thể đoạt xác thành công, cho nên thấy Tùy Qua xuất hiện, liền lập tức xông đến, muốn đoạt thân của Tùy Qua.

- Muốn chết! Hồng Mông tử khí, thu!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, há miệng phun ra một đoàn Hồng Mông tử khí, lập tức hút toàn bộ đoàn tâm ma này vào trong Hồng Mông thạch.

- Vù!

Vừa thu đám tâm ma này, lại thấy một con ma nhân tu vi Kết Đan hậu kỳ từ phía trên đỉnh đầu Tùy Qua lao xuống, trong tay cầm một thanh quỷ đầu đại đao, đao cương bắn ra, hóa làm thiên đạo đao ảnh, tựa hồ muốn trực tiếp băm Tùy Qua thành thịt nát.

- Ngươi cũng chết cho ta!

Tùy Qua nhảy lên khỏi mặt nước, mộc vân màu xanh trên người toát ra thanh quang, phá khai đao cương đầy trời, sau đó một tay bắt lấy bản thể quỷ đầu đao trong tay ma nhân kia, tay còn lại hung hăng đánh lên bụng ma nhân.

Thảo Mộc Câu Hủ!

Trong mắt ma nhân thoáng hiện lên vẻ kinh hãi, nghi hoặc, đại khái là không ngờ một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ như Tùy Qua lại lợi hại như vậy, thậm chí còn mạnh hơn tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Nhưng, ván đã đóng thuyền, mặc dù trên người ma nhân này có một tầng áo giáp rất dày, nhưng còn xa mới có thể so sánh với áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng trên người Tùy Qua, cho nên căn bản không cách nào chống đỡ được hai đạo lực lượng là cương khí hung hãn và man lực trên nắm tay Tùy Qua, mắt trợn tròn nhìn kinh mạch và nội tạng toàn thân bị Tùy Qua một quyền chấn vỡ.

Không, phải là ba đạo lực lượng trùng kích!

Ngoại trừ cương khí và man lực trùng kích, còn có tinh thần lực trùng kích.v

Sau khi tinh thần lực của Tùy Qua đạt tới Thiên Tinh tâm công đệ lục trọng, tinh thần lực đã hoàn toàn có thể tự do chuyển hóa làm thực chất, đã vượt qua tu vi tinh thần lực của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, trung kỳ. Cho nên, khi một quyền của Tùy Qua đánh rách tả tơi thân thể ma nhân, tinh thần lực của hắn cũng lập tức tràn vào trong thân thể ma nhân, chém mất liên hệ giữa thần niệm và kim đan của ma nhân, để ma nhân kia không cách nào tự bạo kim đan!

Đây là uy lực của Thiên Tinh tâm công đệ lục trọng, tinh thần lực không chỉ có thể ngưng tụ làm thật thể, hơn nữa rất dễ dàng xâm nhập vào thế giới tinh thần của đối phương, quấy phá, thậm chí phong bế thần niệm của đối phương.

Khi thân thể và tinh thần đồng thời bị thương, liền lập tức ngã chết, bị Tùy Qua thu thập vào Hồng Mông thạch, sau đó trở thành dưỡng phân cho Văn Ngọc thụ, toàn bộ máu huyết, xương thịt đều bị tiêu hóa sạch.

Cho dù là ma nhân, cũng có đầu óc, vốn có mấy ma nhân tính toán mượn gió bẻ măng, tiến lên vây đánh Tùy Qua, nhưng nhìn thấy một quyền của Tùy Qua có thể dễ dàng đánh chết một ma nhân Kết Đan hậu kỳ, nhất thời vứt bỏ suy nghĩ này, đi về phương hướng ngược lại với Tùy Qua.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ quả nhiên là thần phật đều sợ ngoan nhân, cho dù là ma nhân, cũng sinh lòng sợ hãi.

Nhưng Tùy Qua cũng không có ý định đuổi theo, bởi vì hắn biết trong đám ma nhân có rất nhiều nhân vật lợi hại, nếu như bây giờ biểu hiện quá xông xáo, nhất định sẽ trở thành đối tượng vây diệt của những ma nhân lợi hại, chỉ sợ rất nhanh sẽ lâm vào trong hiểm cảnh.

Đối với Tùy Qua, trước mắt quan trọng nhất là bảo toàn tính mạng, sau đó tìm và giết chết Nam Cung Thái Nhất, lấy lại “chiếc chìa khóa” tiến vào nơi này, là có thể nghĩ biện pháp rời khỏi chỗ này rồi.

Chẳng qua, cảnh tượng hiện giờ cực kì hỗn loạn, Như Mộng Thủy cốc lại to lớn như thế, muốn tìm được Nam Cung Thái Nhất đâu có dễ dàng?

Còn nữa, Nam Cung Thái Nhất, nghe đồn đã bị tâm ma cướp đoạt, chiếm cứ thân thể, chỉ sợ tính tình đã đại biến.

Lúc này trong đầu Tùy Qua linh quang chợt hiện.

Tinh thần lực của hắn trở lại Hồng Mông thạch, sau đó hỏi thăm Kinh Nguyên Phượng:

- Ngươi nghĩ Nam Cung Thái Nhất bây giờ sẽ làm gì?

- Chủ nhân, ngươi nói vậy có ý gì?

Kinh Nguyên Phượng nghi ngờ nhìn Tùy Qua.

- A, ý của ta là nói, hiện giờ Nam Cung Thái Nhất bị tâm ma Nhược Thủy Cung chiếm cứ thân thể. Dưới tình huống như vậy, tên tâm ma Nam Cung Thái Nhất đại khái sẽ làm chuyện gì, có ý kiến gì không. Dù sao, các ngươi đều là tâm ma mà.

Lúc này Kinh Nguyên Phượng mới hiểu được Tùy Qua muốn nàng dự đoán ý nghĩ của Nam Cung Thái Nhất.

- Đối với tâm ma mà nói, ý niệm lớn nhất chính là có một thân thể. Tâm ma chiếm cứ thân thể Nam Cung Thái Nhất, hiển nhiên đã đạt thành nguyện vọng của nó. Nếu như không có ràng buộc khác, nó chắc chắn sẽ lựa chọn rời khỏi chỗ nầy, bởi vì nơi này quá hung hiểm, đã có thân thể, hơn nữa đã là tu vi Nguyên Anh kỳ, đương nhiên nên tìm một nơi an toàn thanh tĩnh tu hành rồi.

Kinh Nguyên Phượng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.