Chương trước
Chương sau
- Ngươi nói!

Tùy Qua chỉ vào một tâm ma khác.

- Nhân loại súc sinh, các ngươi sỉ nhục chúng ta…

- Ngươi cũng chết!

Tùy Qua tiếp tục nuốt tâm ma thứ hai.

- Ngươi nói!

Tùy Qua chỉ tay vào tâm ma thứ ba.

- Ta. . . Ta nói.

Ma đầu này không cứng đầu như hai con tâm ma trước, lộ ra vẻ tương đối phối hợp:

- Đầu mục của chúng ta là Cô Tinh công chúa.

- Cô Tinh công chúa?

Tùy Qua nhíu mày nói:

- Trong ma đầu các ngươi còn có nữ ma đầu?

- Tâm ma vốn không phân biệt giới tính. Chẳng qua, sau khi có hình thể, tự nhiên liền có phân biệt giới tính.

Kinh Nguyên Phượng giải thích.

Tùy Qua nghĩ thầm, cho dù là tâm ma, sau khi có hình thể, tự nhiên cũng sẽ phân biệt giới tính. Nếu không, trở thành yêu nhân bất nam bất nữ, há không phải đại sát phong cảnh sao?

- Như vậy, công chúa là thế nào?

Tùy Qua không hiểu nói:

- Chẳng lẽ trong ma đầu các ngươi cũng có quý tộc sao?

- Cô Tinh công chúa, là nghĩa nữ của ma thần đại nhân từng canh giữ thánh tháp, được ma thần đại nhân tự mình chỉ điểm.

Trong ngữ khí của tâm ma mang theo vẻ sùng kính, xem ra “Cô Tinh công chúa” có thể là một nhân vật lợi hại, không chỉ có xuất thân tốt đẹp, còn có thiên phú, tu vi cũng rất cao, nếu không, cũng không thể trực tiếp tu luyện ra hình thể.

- Vị Cô Tinh công chúa của các ngươi có tu vi như thế nào?

Tùy Qua hỏi vấn đề mấu chốt.

- Ta. . . Ta không biết công chúa có tu vi như thế nào.

- Thật sao?

Tùy Qua lại một lần nữa thi triển Nuốt Ma tâm pháp, nuốt lấy một con tâm ma khác, sau đó lại hỏi tâm ma này:

- Bây giờ thì sao, có phải ngươi đang nhớ lại công chúa nhà các ngươi có tu vi gì?

- Công chúa. . . tu vi của nàng, chỉ sợ đã đạt tới Hóa Thần kỳ.

- Hóa Thần kỳ!

Tùy Qua hít một ngụm lãnh khí.

Nếu tu vi của Cô Tinh công chúa gì đó thật sự đạt tới Hóa Thần Kỳ, sợ rằng thật sự có thể càn quét Như Mộng Thủy cốc này.

Kỳ thật, chưa nói là Hóa Thần kỳ, cho dù là Nguyên Anh hậu kỳ, cũng cực khó ứng phó. Trong giới tu hành, hiện giờ nhân vật có tu vi tới Tử anh cảnh Nguyên Anh hậu kỳ đã rất ít rồi, nhưng tất cả đều là nhân vật cực kì cường hoành. Chính vì như thế, hiện giờ trong ngũ đại thế gia không có người nào có thể đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, lại càng không muốn nói là Hóa Thần kỳ.

- Như vậy, bây giờ công chúa của các ngươi có kế hoạch gì?

Tùy Qua lại hỏi.

- Công chúa đang phóng thích những tâm ma lợi hại khác trong Nhược Thủy Cung, nàng nói đến lúc đó sẽ mang theo chúng ta cùng đến thế giới nhân loại hưởng lạc.

- Chuyện hưởng lạc, cũng không cần suy nghĩ. Thấy ngươi có vẻ phối hợp, ta tạm giữ cái mạng của ngươi lại.

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, lại đày tâm ma này đến không gian vực thẳm trong Hồng Mông thạch.

- Chủ nhân, bây giờ ngươi có tính toán gì?

Kinh Nguyên Phượng hỏi Tùy Qua.

- Tên vừa rồi chỉ là tiểu lâu trong đám tâm ma, không biết nhiều chuyện, hơn nữa có một số tin tức cũng chưa chắc chân thật. Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, muốn biết rõ ràng tình huống, giải quyết vấn đề, xem ra vẫn phải đi một chuyến đến Nhược Thủy Cung mới được.

- Nhưng chủ nhân, chỗ đó quá nguy hiểm, trước ngươi tránh không kịp, bây giờ cần gì phải đi?

Kinh Nguyên Phượng lo lắng nói.

- Trước khác nay khác.

Tùy Qua nói:

- Lúc trước ta chỉ là bo bo giữ mình. Tình huống lúc đó, ma diễm ngập trời, ta không có bản lãnh sắm vai chúa cứu thế, biện pháp duy nhất chính là bảo toàn bản thân. Nếu không, ngay cả tánh mạng của mình cũng giữ không được, còn nói gì đến chuyện làm chúa cứu thế. Hơn nữa, lúc trước ta cũng không ngờ chuyện lại nghiêm trọng như vậy, vốn tưởng rằng đám ma đầu này chỉ là chó cắn chó mà thôi, không ngờ bọn chúng lại muốn rời khỏi chỗ này, đi làm loạn giới thế tục.

- Chủ nhân đã có suy nghĩ, ta đương nhiên cũng không tiện nói cái gì nữa. Nhưng, nếu chủ nhân có gì sai khiến, ta nhất định xông pha khói lửa!

Kinh Nguyên Phượng nói.

Tùy Qua dùng thần niệm dò xét xung quanh, phát hiện lúc này hắn đã đến phía đông của Như Mộng Thủy cốc, cách đảo nhỏ phía đông đã không còn xa, với tu vi tinh thần lực của Tùy Qua bây giờ, đã có thể cảm giác được tồn tại của hòn đảo kia.

Nhưng, bây giờ mục tiêu của hắn là Nhược Thủy Cung trên đảo nhỏ trung tâm, đương nhiên không rảnh đi “tìm kiếm bảo bối” trên đảo nhỏ phía đông.

Đang tính toán rời khỏi chỗ nầy, đột nhiên lại nghe thấy trên đảo nhỏ phía đông truyền tới một tiếng vang lớn, còn có một tiếng kêu thảm thiết quen thuộc.

Tiếng kêu này rõ ràng là thanh âm của Xuân Thân Mạnh!

Tâm niệm Tùy Qua vừa động, bóng người lóe lên, chỉ trong nháy mắt đã đến đảo nhỏ phía đông.

Bởi vì có địa đồ hòn đảo, Tùy Qua dễ dàng né tránh được những trận pháp, cấm chế trên đảo, sau đó vừa hay nhìn thấy một đám ma nhân đang vây đánh Xuân Thân Mạnh, tình huống của hắn không vui vẻ gì, thân thể đã bị ma nhân đánh bại, đang thi triển Nguyên Anh Độn thuật rời khỏi, chẳng qua Xuân Thân Mạnh xui xẻo, vừa thi triển Nguyên Anh Độn thuật lao ra khỏi vòng vây, bay lên bầu trời, lại bị một đám tâm ma dây dưa.

Cũng may Xuân Thân Mạnh đáng thương còn có một thanh linh khí, nhìn giống như một tấm gương đồng cổ, phát ra một đoàn quang mang ảm đạm, phủ kín Nguyên Anh của hắn bên trong, khó khăn lắm mới cản được những tâm ma xung quanh, nhưng phàm là tâm ma đụng phải tia sáng, rất nhanh sex bị đốt cháy. Nhưng những tâm ma khác vẫn hung hãn không sợ chết, gắt gao kéo Nguyên Anh của Xuân Thân Mạnh, khiến hắn không cách nào toàn lực bỏ chạy. Nguyên Anh của Xuân Thân Mạnh gấp đến độ kêu thảm thiết, nhưng không có cách nào, những ma nhân cũng từ xa kéo đến, tựa hồ cho dù đám tâm ma rút lui, bọn chúng cũng sẽ cắn nuốt Nguyên Anh của Xuân Thân Mạnh.

Tùy Qua thúc dục Phong Lôi cánh, thoáng cái đã đến bên cạnh Xuân Thân Mạnh, hét to một tiếng “Thu”, nhất thời thu tất cả tâm ma xung quanh Xuân Thân Mạnh vào trong Hồng Mông thạch.

Nguyên Anh của Xuân Thân Mạnh như được đại xá, vội vàng nói:

- Tùy đạo hữu cứu mạng!

- Ngươi không thấy ta đang cứu mạng ngươi sao?

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Ngươi còn thiếu ta hai ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, cũng không thể chết như vậy được!

Xuân Thân Mạnh không ngờ lúc này Tùy Qua còn nhắc đến chuyện này, nhưng người ở dưới mái hiên phải cúi đầu, Xuân Thân Mạnh chỉ có thể gật đầu, sau đó nói với Tùy Qua:

- Tùy đạo hữu, mau rời khỏi chỗ nầy! Đám ma vật này thật là điên rồ, giết cũng giết không hết!

- Muốn rời khỏi, nằm mơ đi!

Trong đám ma nhân xung quanh, một ma nhân đầu sư tử lạnh lùng nhìn Tùy Qua và Nguyên Anh của Xuân Thân Mạnh, khinh thường nói:

- Sớm biết tu sĩ nhân loại đến Như Mộng Thủy cốc hôm nay đều là loại thứ cấp như các ngươi, chúng ta cần gì phải làm con rùa rụt đầu dưới nước! Nhưng không sao, nếu đám phế vật các ngươi đã tiến vào rồi, như vậy nhất định phải chết!

Tu vi của ma nhân “đầu sư tử”đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, khó trách hắn không đặt Tùy Qua và Xuân Thân Mạnh trong mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.