Hột Khê đẩy hắn ra, mặt đỏ tía tai nói: "Ngươi sờ vào ta làm gì đấy? Háo sắc! Ta không sao hết, ta chỉ muốn đi thăm dò đỉnh núi xem sao, thuận tiện giết vài con ma sói thôi mà."
Ma sói là yêu thú cấp ba, tu vi không cao, nhưng nó sống theo bầy đàn, gặp một con ma sói thì tức là sẽ phải đối mặt với cả mười con. Mặc dù hắn biết rõ tu vi hiện nay của Hột Khê rất khá, nhưng Nam Cung Dục vẫn không khỏi lo sợ."Tại sao nàng không gọi ta?"Hột Khê nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ, người đàn ông này mới nãy còn tỏ vẻ sợ hãi mà bây giờ đã đùng đùng nổi giận, đúng là đồ thần kinh ngang ngạnh."Chẳng qua chỉ là con ma thú cấp ba nhỏ nhoi, ta có thể ứng phó được."Nói rồi cô xoay gót định tiến vào hang động thu dọn đồ đạc, nhưng vừa đi được hai bước cô đã bị Nam Cung Dục giật ngược trở lại.Hột Khê muốn vùng vẫy nhưng Nam Cung Dục đã hồi phục sức mạnh, cô há có thể phản kháng được.
Chẳng mấy chốc Nam Cung Dục đã túm chặt hai cổ tay cô, khóa ngược ra sau lưng, tay còn lại thì ôm khư khư vòng eo thon thả của cô, để cô áp sát trong lòng mình không thể cựa quậy: "Bất luận về sau xảy ra chuyện gì đi nữa, nàng cũng không được rời khỏi ta, nghe rõ chưa?" Hột Khê phẫn nộ muốn thoát ra khỏi sự kìm hãm của hắn, nhưng trái lại bị hắn siết chặt hơn vào trong lòng, khoảng cách giữa hai người bọn họ dường như chưa đến nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850784/chuong-279.html