Editor: Nguyetmai
Trên đỉnh núi là ngọn đồi phủ đầy cây xanh, cách đó không xa còn có mười mấy thi thể ma sói trải đầy đất, tản ra mùi máu tươi tanh nồng.
Hột Khê gom lại những thi thể ma sói đã được xử lý ổn thỏa vào trong không gian, trong lúc đó Nam Cung Dục muốn giúp đỡ, nhưng mà hắn vừa ra tay đã cắt nát thi thể của ma sói, một nguyên liệu nấu ăn ngon lành lại bị hắn lãng phí.
Hột Khê hung dữ quắc mắt trừng hắn một cái, thấy Nam Cung Dục vuốt mũi vẻ mặt vừa bất đắc dĩ lại xấu hổ, cô xoay người lại, nhịn không được bật cười khẽ.
Thật không ngờ Minh Vương đại nhân không gì không làm được, còn có một mặt khác quẫn bách như vậy.
Đúng là bất ngờ cảm thấy… hắn thật đáng yêu!
…
Hột Khê vừa mới xử lý xong thi thể của ma sói, đang chuẩn bị gọi Nam Cung Dục rời khỏi nơi này, đột nhiên vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn lên không trung cách đó không xa.
Một lát sau, vài bóng người phi vút qua đây, vội vàng đáp xuống trước mặt họ.
Không đợi Hột Khê thấy rõ người đến là ai, một người đàn ông mặc áo xanh tiến nhanh đến, quỳ gối trước mặt Nam Cung Dục: "Chủ nhân không sao chứ?" ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Người đó là Thanh Long!
Đương nhiên không chỉ có Thanh Long, còn có mấy tên thị vệ của phủ Minh Vương nữa, phần lớn có tu vi Ngưng Mạch kỳ hạ kỳ.
Nhưng điều làm Hột Khê càng kinh ngạc hơn là Cốc Lưu Phong và Chu Ngạn An cũng đang ở cùng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850785/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.