Nhìn thấy trên người Tiểu Kim Long có từng vùng vết thương lớn chằng chịt do bị thiêu cháy hay bị kiếm chém, bộ vảy rồng màu vàng kim óng ánh giờ đây đã rơi rụng trơ trọi xác xơ, cặp sừng bị gãy đến tận gốc, da thịt trên thân rồng cũng bị bỏng cả một mảng, tuy là miệng vết thương cũng đã được cầm máu nhờ công hiệu của nước suối thần, thế nhưng bề ngoài nhìn vẫn vô cùng nghiêm trọng và thảm hại.
Hột Khê tiến lên phía trước kiểm tra tình hình của Tiểu Kim Long thì bất ngờ phát hiện ra rằng nước suối thần cực kỳ công hiệu với cơ thể con người, song đối với Kim Long thì lại chẳng tác động gì nhiều.
Hơn nữa sở trường của cô là chữa bệnh cho người, hoàn toàn xa lạ đối với cấu trúc cơ thể của rồng, dù cho có muốn sử dụng kim châm ghim vào huyệt đạo để trị thương cho nó, cô cũng không thể nào làm được.
Giờ phút này hơi thở của Tiểu Kim Long đã trở nên vô cùng yếu ớt, đôi mắt trước kia ngông cuồng cao ngạo biết bao nhiêu giờ lại nhắm nghiền.
Hột Khê mở nhẹ mí mắt nó ra để kiểm tra, thì phát hiện đồng tử của nó lúc này đã hơi giãn ra.
Bất luận thế nào, thì đây chắc chắn không phải là một dấu hiệu tốt.
Cô nhíu chặt mày, Đản Đản đứng ở một bên, chỉ biết kéo lấy một góc áo của cô, khuôn mặt ngóng trông ngước nhìn cô.
Hột Khê nhanh chóng lấy ra một đống bình thuốc, dùng đan dược đã được luyện hoàn chỉnh hòa với nước suối thần thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850782/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.