Editor: Nguyetmai
Cái gì? Hột Khê bàng hoàng: "Có liên quan gì đến ta chứ?"
Nam Cung Dục vươn tay kéo cô sát lại gần mình hơn một chút, mỉm cười đáp: "Giống như khi ta giúp nàng giết đám ruồi nhặng vo ve xung quanh, đương nhiên nàng cũng phải có trách nhiệm đuổi bầy ong bướm vây lấy ta chứ nhỉ."
Lập tức khuôn mặt Hột Khê cứng đờ, tuy vậy cô vẫn nhìn thấy Nam Cung Dục chậm rãi tiến sát mình, khuôn mặt tuấn tú điên đảo chúng sinh đang gần cô trong gang tấc, hiện hữu vẻ cưng chiều và nụ cười dịu dàng, tựa như ánh dương rực rỡ làm lu mờ đôi mắt của kẻ khác.
"Khê Nhi, nàng phải biết, người con gái muốn được gả cho bản vương trong nước Kim Lăng có thể xếp hàng từ Yên Kinh đến Ngư Dương. Bản vương thật sự rất ghét bị làm phiền, nàng là Vương phi của bản vương, tất nhiên phải khiến cho những ả đàn bà khao khát bản vương phải rút lui toàn bộ. Nàng nói có đúng không?"
Hột Khê cảm thấy hơi thở nóng hổi của hắn phả lên cần cổ mình, đôi mắt sáng hừng hực như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Lòng cô bỗng chốc gợn sóng, bất chợt thoát khỏi vòng ôm của Nam Cung Dục, cô đanh mặt nói: "Ngươi… ngươi bớt suy diễn đi! Ai muốn giúp ngươi đuổi đám ong bướm kia chứ! Chỉ cần ngươi đừng có chọc giận ta thì cho dù ngươi bị đám ruồi nhặng vùi lấp cũng không can hệ gì đến ta hết!"
Nam Cung Dục muốn nói tiếp nhưng lại bị một chưởng mang theo linh lực của Hột Khê đè bẹp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850774/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.