Editor: Nguyetmai
Hột Khê vừa dứt lời, Nam Cung Dục bỗng nhiên duỗi tay ôm chặt cô vào lồng ngực mình.
Trong mắt hắn là ngọn lửa thiêu đốt đỏ rực, tựa như ẩn giấu vô tận những cảm xúc mãnh liệt tiềm tàng, lại tựa như cơn lũ lúc nào cũng có thể trào dâng.
"Khê Nhi, nàng thật sự cho rằng ta sẽ ra tay với nàng sao? Cho dù ta có bóp chết bản thân cũng sẽ không tổn thương đến một sợi tóc của nàng. Ta đã nói rồi, ta sẽ không để cho bất cứ một ai tổn thương đến nàng, bao gồm cả bản thân ta!"
Hột Khê muốn hất tay hắn ra, rõ ràng Nam Cung Dục vẫn đang rất suy yếu song sức lực giam cầm cô lại mạnh mẽ vô cùng, ngay đến khi miệng vết thương trên cánh tay đã được băng bó cố định bắt đầu bị lệch khỏi vị trí mà hắn cũng không chút đoái hoài tới.
Hột Khê dừng việc giãy giụa lại, cắn răng nói: "Ngươi nói không để bất cứ ai làm ta bị thương? Nhưng ngươi lại ra tay với Cốc Lưu Phong! Nam Cung Dục, ngươi cũng đã biết, nếu không nhờ hắn cứu ta, ta đã sớm chết ở trong tay Phụng Liên Ảnh rồi. Ha ha, ta thật là ngốc mà, sao ngươi có thể tin rằng Băng Liên muội muội băng thanh ngọc khiết, thuần khiết thiện lương của ngươi lại ác độc muốn giết ta như vậy chứ?"
Ánh sáng đỏ rực trong mắt Nam Cung Dục lóe lên, trên mặt lộ ra biểu cảm đau lòng và lạnh lẽo, "Khê Nhi, mỗi câu nói của nàng, ta tuyệt đối tin tưởng."
"Ngươi đã tin ta vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850773/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.