Editor: Nguyetmai
Thừa dịp Nam Cung Dục ngồi thiền tiêu hóa hiệu quả của linh tuyền Cửu U và của đan dược, Hột Khê bắt đầu xử lý thi thể chim đại bàng.
Chim đại bàng không giống như con trăn vàng khổng lồ kia, ngoại trừ gân cốt đứt đoạn, những chỗ khác vẫn còn tương đối hoàn chỉnh, cho nên có thể lấy toàn bộ thi thể.
Thi thể chim đại bàng bị Nam Cung Dục đánh tả tơi, một số ít bộ phận sắc bén có thể dùng để chế ra vũ khí như mỏ và móng vuốt đều bị kiếm khí của hắn làm hỏng.
Ngẫm lại Nam Cung Dục cũng chỉ còn ba bốn phần thực lực, vậy mà có thể chiến đấu với ma thú cấp sáu, khiến nó thê thảm đến thế này, trong lòng Hột Khê không nhịn được mà giật mình.
Rốt cuộc thực lực thật sự của tên này mạnh đến mức nào chứ?
Nam Cung Dục hấp thu xong dược lực, tạm thời dừng lại để điều chỉnh nội tức, nơi này tuy vẫn còn hơi thở của chim đại bàng nhưng đồng thời cũng có mùi máu tươi rất đậm, hơn nữa khe nứt không gian không ổn định, thực sự không nên ở lâu.
Chỉ có điều khi hắn thu lại linh lực và ngẩng đầu, lại nhìn thấy Hột Khê đang xắn tay áo lên ra sức xử lý thi thể chim đại bàng.
Hắn không khỏi nhoẻn miệng cười: "Tuy rằng thịt của chim đại bằng chứa không ít linh lực, nhưng còn mang theo một mùi tanh không thể khử mùi, căn bản không cách nào ăn nổi. Khê Nhi, nếu nàng thấy hứng thú với thi thể của chim đại bàng thì trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850775/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.