Hột Khê khẽ nhướng mày, mỉa khéo: "Phu nhân nói chí phải, trước đây khi còn ở biệt viện, ngày nào đám nô tài của Lý quản gia cũng ức hiếp Hột Khê, lấy Hột Khê ra làm trò đùa, chúng đều nói là phụng mệnh của phu nhân. Tuy vậy nhưng Trần ma ma thân là nô tài của phủ Nạp Lan, mà lại cứ đối địch lại Lý quản gia, làm trái lại với lệnh của phu nhân, đến chết cũng bảo vệ Hột Khê. Dạng nô tài như này, phủ Nạp Lan quả thật không thể giữ lại!"
Nạp Lan phu nhân nghe những lời này mặt liền biến sắc, đanh giọng quát: "Ăn nói hàm hồ, tại sao ta lại sai người ức hiếp ngươi được? Hột Khê, ai dạy ngươi cái kiểu không biết kính trên nhường dưới, bôi nhọ trưởng bối như thế?"
Hột Khê cười khẩy đáp: "Có phải ăn nói hàm hồ hay không, gọi đám nô tài hiện giờ trong biệt viện đến đây là biết ngay thôi. Ồ, để cho công bằng công khai, Hột Khê kiến nghị nên xét xử công khai ngay trước cổng phủ Nạp Lan, nếu quả thật là Hột Khê đã bôi nhọ trưởng bối, thì cũng để cho người đời cùng chỉ trích Hột Khê luôn nhé?"
Lớp thịt trên mặt Nạp Lan phu nhân co rúm lại một cách kỳ quặc, hai nắm tay duỗi thẳng bên thân phát ra tiếng "rắc rắc", nhưng rốt cuộc bà ta vẫn nhịn được, cố nở một nụ cười gượng gạo: "Công khai cái gì chứ, chẳng qua ta thương yêu Hột Khê như con gái mình thôi, lời Hột Khê nói chẳng lẽ ta lại không tin sao? Chắc chắn là mấy tên nô tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850616/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.