Ví dụ như ở trong này có vị ngọt lịm tinh tế của ngải Hồng Cẩm, có chút chua chút chát của cỏ Vạn Tiễn, còn có vị thanh ngọt của quả Long Tâm… Đáng khen làm sao, những thứ này đều đắt tiền hơn nhiều so với nhân sâm lẫn tuyết liên luôn đấy chứ, vị Nạp Lan phu nhân này quả thật là rất chịu chi.
Nhưng mà, dựa vào mấy thứ thuốc này mà có thể khiến Hột Khê cô dần dần đánh mất tâm trí, trở nên ngớ ngẩn trì độn, thì có chăng chỉ là mơ tưởng viển vông của kẻ ngốc mà thôi.
Hột Khê khẽ nhếch môi, dưới ánh mắt sáng quắc của Nạp Lan phu nhân, cô nâng chén thuốc bổ lên rồi một hơi uống cạn.
"Tốt lắm, tốt lắm!" Nạp Lan phu nhân nở nụ cười vô cùng đắc ý, ánh mắt tràn đầy vui sướng, hả hê khi thực hiện được mưu kế, "Sau này mỗi ngày vào đúng giờ này ta đều sẽ cho người mang thuốc bổ đến cho con uống, Hột Khê con phải ngoan ngoãn uống đấy nhé!"
Và đợi đến khi ngươi đã uống đủ bảy ngày rồi, thì ngươi sẽ trở thành con rối của ta! Đến lúc đó, ta cho ngươi sống thì ngươi sống, ta bảo ngươi chết thì ngươi nhất định phải chết!
...
Cuộc sống ở phủ Nạp Lan thoải mái xa hoa hơn rất nhiều so với ở biệt viện, ngày ngày đều có cao lương mỹ vị, gấm vóc lụa là, còn có tỳ nữ xinh đẹp hầu hạ.
Thế nhưng sắc mặt Trần ma ma vẫn cứ nơm nớp nỗi lo âu, sau khi nhìn thấy cảnh hầu nữ Tư Lộ của phu nhân nhìn Hột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850617/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.