Dứt lời, cô không chút do dự xoay gót rời đi, bước chân không chút ngập ngừng do dự. Nhưng vừa bước tới bậu cửa, hai mắt bỗng nhòe đi, khắp cơ thể đều cảm nhận được uy lực cực đại.
Đợi đến khi hoàn hồn, cô đã bị ép sát vào góc tường lúc nào không hay. Thân hình cao lớn và hơi thở nồng nàn của hắn bao trùm lấy cô, khiến cô không cách nào né tránh, không cách nào trốn chạy.
Ánh mắt Nam Cung Dục nhìn cô sáng quắc, xen lẫn vào đó một chút lạnh lẽo: "Khi nãy ta vừa cảnh cáo cô, không được phép gọi ta là Minh Vương điện hạ, phải gọi bằng tên của ta!"
Hột Khê tức tối nói: "Ngươi là gì của ta chứ? Dựa vào đâu bắt ta nghe theo ngươi?"
Nam Cung Dục ung dung, thong thả nói: "Cô không muốn biết làm thế nào để giải phóng đan điền của mình sao?"
Động tác định tấn công của cô bỗng chốc khựng lại, gương mặt cô tỏ vẻ do dự ngạc nhiên, ngay sau đó lại dâng tràn nỗi khát vọng mạnh mẽ.
Mới chỉ ở đại lục Mịch La này được mấy hôm nhưng khao khát muốn nâng cao thực lực của cô mỗi ngày lại càng thôi thúc hơn. Bằng không, sớm muộn gì cô cũng sẽ trở thành con kiến, mặc sức cho người ta chà đạp.
Người đàn ông trước mắt cô là người đầu tiên nhìn ra đan điền cô có vấn đề, có lẽ hắn quả đúng là có cách giúp đỡ mình chăng?
Trong đầu Hột Khê rối ren như trăm mối tơ vò, sự giận dữ trên mặt cô đã tiêu biến không chút khí phách, thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850562/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.