Nam Cung Dục nhếch mép cười: "Nếu như ta đoán không nhầm, đan điền của cô đã ở trạng thái phong ấn rất lâu về trước.
Loại phong ấn này vô cùng mạnh mẽ lẫn thần bí, ngay cả ta cũng không thể xác định được là dùng loại phương pháp cổ như thế nào thì đương nhiên Nạp Lan Chính Trạch sao có thể nhìn ra."
Ánh mắt Hột Khê càng thêm sáng bừng, nghiêng cả người về phía trước, cô hoàn toàn quên béng mất vừa nãy mình còn ra vẻ xa cách, kiêng dè với Nam Cung Dục, "Ngươi vừa nói có cách giúp ta giải phóng đan điền sao? Sau khi giải trừ phong ấn thì ta có thể tu luyện bình thường rồi ư?"
Mùi thơm thoang thoảng của phái nữ cứ vương vấn, quẩn quanh trên cánh mũi, đáy mắt Nam Cung Dục như rực lửa, cháy bập bùng dữ dội.
Hắn nhớ lại sự tàn độc của cô gái này lúc ở Thao Thiết Quán, sự quả quyết ở Chu phủ, cả sự tinh ranh, nhanh nhẹn của cô dưới ánh nến, lẫn ánh mắt tập trung đầy nhiệt huyết khi cứu người.
Cô gái này có quá nhiều điểm tương đồng với hắn, lại còn là một người đặc biệt. Ngay đến cả sự xảo trá và láu cá của cô hắn cũng cảm thấy đáng yêu, khiến hắn chỉ muốn nhốt cô bên cạnh mình mãi mãi.
Nam Cung Dục giơ tay lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng khẽ vuốt qua hàng mi dài của Hột Khê, cất giọng trầm khàn: "Giờ Tỵ ngày mai, ta đợi cô ở đây, đến lúc đó ta sẽ dẫn cô đi lấy thứ cần thiết để giải trừ phong ấn."
Hơi thở đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850563/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.