Tâm tư Tử Xuyên vô vàn hướng tới, nhìn Vân Tuyết Y trong tầm mắt, ngó nhìn trong đôi đồng tử xích sắc, lóe lên một tia ranh mãnh. Hắn ép sát nàng vào tường, hướng đầu dần cúi xuống sát gương mặt đang ửng hồng vì bối rối, như một mảnh xuân đang độ thì.
"Ưm... vương gia..."
Nàng cố nghiêng mặt, né tránh ánh mắt nhìn chăm chú của nam nhân đó, cằm lại đột nhiên bị giữ chặt, dường như ép nàng phải nghe theo hắn.
Nàng mở to mắt nhìn vào hư trung, toàn thân run lên, chân đứng không vững. Đôi môi nhỏ của nàng thực sự đã bị hắn khóa lấy. Môi hắn khẽ động, âm thanh thấp mê người phảng phất trong không khí, làm chất xúc tác khiến hắn hôn càng mạnh mẽ hơn.
Vân Tuyết Y hai tay đặt trên ngực Tử Xuyên cố đẩy ra, nhưng so với sức lực hiện tại thì lại chẳng hề gì với hắn.
"Y Nhi, nàng rút lại lời nói khi nãy đi."
"Lời... lời nói nào?"
Hắn đang đề nghị với nàng, nàng lại hỏi lại hắn như thế? Điều này cảm giác có chút không vui, hắn liền ôm chặt nàng, một tay đỡ lấy sau đầu, một tay vòng qua eo nàng, đầu lưỡi dần thô bạo tách hàm răng đang ngoan cố cắn chặt kia, len lỏi vào trong tìm mật ngọt.
"Vương... gia..."
Một nam nhân tính tình quỷ dị, lại mang theo ánh nắng như bình minh sớm tới, hơi thở vẫn quen thuộc cái mùi hương bạc hà thơm mát ấy. Chỉ cần ở trong vòng tay này, áp mặt vào lồng ngực rắn chắc ấy, đều dễ dàng cảm nhận được mùi hương riêng biệt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-mong-phu-dung/953724/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.