"Hồi bẩm nương nương, thần nữ thấy bản thân không làm sai điều gì."
"Hỗn xược! Ngươi còn dám chối!" - Bà ta nhíu mày chỉ mặt - "Hôm qua bệ hạ bị kim điểu làm cho kinh động, ngươi không thể không biết chuyện này."
Tử Xuyên từ bên ngoài bước vào, đứng chắn trước mặt nàng, bất cần nghiêng đầu nhìn Thục phi.
"Thục phi, chưa có chứng cứ đã buộc tội người khác, e là không thỏa đáng."
Thục phi vừa nhìn thấy hắn đã có chút e dè, theo phản ứng lùi lại một bước. Một năm trước, trong sinh thần yến của Đức phi, chỉ vì một lời không thuận Tử Đằng nói ra, đã khiến ngoại phủ đệ của bà ta chìm trong biển lửa. Thục phi vốn còn ghi hận chuyện này, nhưng với thực lực của hắn, bà ta vẫn chưa dám đả động.
"Thất vương gia! Bổn cung nhớ ngài vốn không bao giờ lo chuyện bao đồng. Cho nên, chuyện này không phiền đến ngài can dự."
"Chuyện của Y Nhi là chuyện của bổn vương, bà có ý kiến?"
"Xuyên Nhi!" - Hoàng thượng đằng hắng giọng - "Còn đang có lệnh cấm túc, ai cho phép con bước chân ra khỏi phủ?"
"Phụ hoàng! Nhi thần tò mò, muốn hỏi xem rốt cuộc Y Nhi đã phạm phải tội gì?"
"Trước khi kim điểu trao lại, đã qua tay Vân Tuyết Y. Bổn cung nghi ngờ, là do ả giở trò."
Hoàng thượng chăm chú nhìn biểu hiện của nàng. Vân Tuyết Y tâm thái vẫn rất bình tĩnh.
"Bẩm bệ hạ! Lúc ấy mọi người đều có mặt ở đó, ai cũng chỉ thấy thần nữ ôm lấy kim điểu một lúc để thỏa lòng hiếu kỳ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-mong-phu-dung/953723/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.