Edit: Tiêu Tiêu
Vu Dung đầu óc ong ong, bây giờ nghe được Tiền gia tới bắt bớ, lập tức thẹn quá hóa giận, ngay cả nghĩ cũng không cần nghĩ đem một câu thốt ra.
"Ngươi đừng nghĩ đến chuyện lừa gạt ta, đan dược năm đó ta đã trả lại cho Tiền gia các người, bây giờ ngươi lại tới làm gì?"
Đương lúc nàng mở miệng, tim Vu lão phu nhân đập chậm một nhịp, muốn đưa tay che miệng nàng, thế nhưng đã không còn kịp rồi, Vu Dung đã đem lời nói ra...
Oang!
Mọi người đều ầm ầm nổ vang, chuyện này quá mức chấn động, chấn động đến nỗi khiến bọn hắn nhất thời không kịp phản ứng...
Thì ra, năm đó Bạch Nhan mất tích, không phải là vì cùng người bỏ trốn, mà là Bạch gia muốn đem nàng bán cho lão đầu làm thiếp, nàng rơi vào đường cùng chỉ có thể chạy trốn?
"Vu Dung!" Đôi mắt Bạch Tiêu khẽ nhắm lại, thật lâu sau mới mở ra, ánh mắt thị huyết hiện lên tia lạnh lẽo: "Sáu năm trước, tỷ tỷ bị ngươi hãm hại mà bỏ đi, ngươi còn ngại làm tổn thương nàng chưa đủ, lại vu khống khiến nàng thân bại danh liệt!"
"Thế nhưng, ngươi ăn, mặc, dùng, không có cái gì không phải mẫu thân ta đưa tới, kết quả, ngươi lại đối xử với tỷ tỷ ta như thế!"
Buồn cười là, năm đó hắn oán hận Bạch Nhan, oán hận không từ mà biệt, hận nàng không mang hắn cùng đi.
Cho đến bây giờ hắn mới hiểu được, tỷ tỷ ngậm lấy bao nhiêu khuất nhục mà đi?
"Ta..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985517/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.