Edit: Tiêu Tiêu
Yêu thú?
Đám người khẽ giật mình, ánh mắt đều chuyển sang nhìn tiểu miêu trên vai Bạch Tiểu Thần.
"Meo." Bạch miêu liếm móng vuốt một cái, tròng mắt màu lam thanh tịnh hệt như một vũng thanh tuyền.
Bản miêu chỉ là một con mèo bình thường mà thôi, không rõ ngươi đang nói cái gì.
"Một con mèo trắng bình thường, lại nói thành yêu thú, phu nhân Bạch gia tìm lý do này quả nhiên thật buồn cười."
"Ta ngược lại thật ra tin tưởng đứa nhỏ này, nếu như đứa nhỏ này nói toàn bộ là giả, vậy kỹ năng của hắn chân thật quá mức, một đứa trẻ năm tuổi, sao có thể diễn tốt được như thế?"
Nghe những nghị luận này, sắc mặt Vu Dung vạn phần khó coi, đôi con ngươi phẫn nộ đảo qua đám người, đáy mặt hiện lên một vẻ lạnh lẽo.
"Nếu để ta nghe được có người một câu vu hãm ta, đừng trách ta không khách khí!"
Câu này vẫn có sức uy hiếp, giọng nói của nàng vừa rơi xuống, đường đi lập tức yên tĩnh.
Vu Dung cười lạnh một tiếng, chỉ cần nàng không thừa nhận, những người này lại có thể làm gì nàng?
"A, Bạch phu nhân, Bạch phủ của ngươi thật là đủ náo nhiệt nha."
Một giọng nói kiều mị bỗng nhiên vang lên, sắc mặt Vu Dung bỗng dưng cứng lại một chút.
Nàng ngẩng đầu, nhìn nữ nhân đi tới từ phía sau đám người, mang trên mặt sự xấu hổ: "Sao ngươi lại đến đây?"
Sở nương Phượng Lâu, toàn bộ hoàng thành đều biết nàng, lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985515/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.