Triệu Gia Tường vẻ mặt khổ sở ngồi xuống một góc tối của phòng họp, hắn thầm cầu nguyện, hy vọng vị thị trưởng mới tới này sẽ bỏ qua một con tôm như mình.
Liêu Bác Sinh ngồi xuống, Trương Dương và Triệu Quốc Cường phân biệt ngồi hai bên trái phải hắn, ánh mắt Liêu Bác Sinh nhìn chung quanh hội trường. Cuối cùng dừng lại trên người Lưu Kiến Thiết: "Đồng chí Lưu Kiến Thiết, mọi người đến đông đủ chưa?"
Lưu Kiến Thiết gật đầu: "Thị trưởng Liêu, trừ ông chủ Triệu Hưng Nghiệp của Thiên Hoằng Thạch Nghiệp không liên hệ được, những người có trách nhiệm tương quan khác tất cả đều đến rồi."
Liêu Bác Sinh nói: "chỉ hòa thượng chạy được thôi chứ miếu thì không chạy được đâu, muốn chạy cũng chạy không thoát." Hắn quay sang Triệu Quốc Cường: "Quốc Cường. làm trái với chính sách của thượng cấp, tự ý khai thác khoáng thạch, hoạt động vi phạm, cái này có cấu thành phạm tội trái pháp luật hay không?"
Triệu Quốc Cường nói: "Đã cấu thành phạm tội."
Liêu Bác Sinh nói: "Triệu Hưng Nghiệp này giao cho anh phụ trách, mau chóng bắt hắn về quy án, gánh vác trách nhiệm tương quan trước pháp luật."
Triệu Quốc Cường gật đầu.
Hội trường lặng ngắt như tờ, mọi người đều minh bạch quan mới đốt ba bó lửa, bó lửa đầu tiên của Liêu Bác Sinh đã đốt lên Lâm Mông.
Liêu Bác Sinh nói: "Đồng chí Lưu Kiến Thiết, mỏ đá Thiên Hoằng khai thác trái phép, chuyện này anh biết không!"
Lưu Kiến Thiết nói: "Thị trưởng Liêu. Tôi không hề biết gì về việc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060782/chuong-1197-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.