Lần này tổng cộng có hai người tới, một vị là chủ nhiệm phòng năm Hứa Bá Đạt của Trung kỉ ủy, một vị là thư ký của hắn Dương Văn Học, Hứa Bá Đạt bốn mươi tuổi, cũng được coi là trẻ tuổi đầy hứa hẹn, nhìn thấy Trương Dương, hắn vươn tay vươn tay ra: "Đồng chí Trương Dương, nghe danh đã lâu, cám ơn anh đã phối hợp với công tác của chúng tôi."
Trương Dương vươn tay phải ra, hiện tại cánh tay trái hắn vẫn đang bó bột, chỉ có thể sử dụng được cái tay này, bắt tay với Hứa Bá Đạt rồi nói: "Nghe nói các anh tìm tôi, tôi đương nhiên phải coi trọng, có điều chức quan của tôi quá nhỏ, chắc không nên kinh động tới Hứa chủ nhiệm chỉ."
Hứa Bá Đạt cười ha ha: "Anh đúng là hài hước." Ánh mắt hắn nhìn chung quanh tòa trạch viện rồi nói: "Hoàn cảnh đúng là không tồi."
Trương Dương không mời bọn họ vào trong nhà ngồi, mà chỉ chỉ vào bàn đá dưới một gốc đại thụ: "Mời ngồi!"
Sau khi Hứa Bá Đạt và thư ký ngồi xuống, Trương Dương rót cho bọn họ một ly trà, mỉm cười nói: "Không biết chủ nhiệm Hứa tìm tôi có chuyện gì?" Thật ra Hứa Bá Đạt trong điện thoại đã nói rồi, muốn hỏi một số chuyện về Hương Sơn biệt viện, cho nên Trương Dương mới lựa chọn nơi này để gặp mặt bọn họ.
Hứa Bá Đạt nói: "Căn cứ vào chuyện mà tôi tìm hiểu được thì tòa trạch viện này là Thiên Trì tiên sinh tặng cho anh?"
Trương Dương gật đầu nói: "trên Di chúc ghi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060725/chuong-1180-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.