Trương Dương nhìn thấy trong viện còn có cả cọc buộ ngựa, đi tới vỗ vỗ nói: "Thứ này có được gọ là văn vật không?"
Lâm Tú cười nói: "Cả tòa trạch viện này có thể được gọi là văn vật, Yên Nhiên ủy thác tôi ở kinh thành tổng cộng mua bảy tứ hợp viện, căn này là được sửa sang lại xong trước tiên, đừng nhìn bên ngoài thì cổ kính, nhưng trang trí bên trong hoàn toàn mới hết đó."
Lâm Tú dẫn bọn họ tới phòng khách, trong phòng bày những gia cụ bằng gỗ lim, không cần phải nói tới những cái khác, chỉ cần những bộ gia cụ này thôi cũng trị giá không ít tiền rồi, càng không cần phải nói tới những bài trí cổ rực rỡ muôn màu trong phòng.
Trương đại quan nhân đặt hành lý xuống, tới trước bàn dài cầm bình hoa cổ trên bàn lên: "Thứ này tốt, nhưng phòng ở có vẻ âm khí quá nặng, không thoải mái."
Sở Yên Nhiên cười nói: "Có phải cho anh ở đâu! Em cũng không định ở đây, nghỉ một lát rồi tới Bắc Nguyên."
Trương Dương nghe cô ta nói muốn đi thì bất giác có chút sửng sốt: "Em không phải vừa xuống máy bay ư?"
Sở Yên Nhiên nói: "Bà ngoại em ở Bắc Nguyên mong em lắm, em tới đây là muốn hội hợp với cô Lâm rồi cùng nhau trở về Tĩnh An."
Trương Dương nói: "Anh còn tưởng rằng em chuẩn bị ở kinh thành thêm vài ngày."
Lâm Tú ở bên cạnh nói: "Cũng không phải đi vội mà, lão thái thái có dặn, ngày mai trở về là được."
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060710/chuong-1176-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.